TTO - loài kiến văn sâu rộng, tấm lòng ưu tứ về giáo dục, văn học tập của một trí thức sát cánh với văn học - văn hóa gần nửa ráng kỷ, GS Huỳnh Như Phương bao gồm chia sẻ ý nghĩa trong cuộc trò chuyện với chủ thể "Ước vọng cho học con đường và mẩu chuyện học văn".
Giáo sư Huỳnh Như Phương ký tặng sách cho sinh viên, độc giả sau buổi chat chit sáng 5-11 - Ảnh: TRẦN MẶC
Cuộc trò chuyện do khoa văn học tập của Trường đại học Khoa học tập xã hội với Nhân văn - Đại học nước nhà TP.HCM tổ chức sáng 5-11. Tuổi trẻ trích trình làng bài share của gs xoay quanh câu chuyện học văn là học bí quyết sống, dạy văn là dạy có tác dụng người.
Bạn đang xem: Học văn để làm người
Dạy văn ở thêm chủ yếu là một nghệ thuật
Có lẽ chưa bao giờ việc học văn và tương quan với kia là bài toán dạy văn, đứng trước một tình rứa đầy xích míc như hiện tại nay: sách giáo khoa, giáo trình, tài liệu tham khảo, phương tiện đi lại học tập phong phú, đội ngũ thầy thầy giáo nhiệt huyết, quan niệm văn học cởi mở cùng đổi mới; trong lúc đó thì môn văn bị sụt giảm uy tín trước mắt nhìn xã hội, bị phàn nàn những trong dư luận, sự chăm tâm với say mê của người tới trường có chiều hướng suy giảm.
Có nhiều nguyên nhân dẫn mang lại tình trạng đó: sự thay đổi báo giá trị trong buôn bản hội, cơn xâm thực của nhà nghĩa duy lợi, chương trình nặng nề, nàn văn mẫu... Nhưng chắc hẳn rằng một nguyên nhân quan trọng là quan niệm dạy văn với học văn không mô tả được đặc thù của môn học và đối tượng.
Theo bọn chúng tôi, phải phân biệt học văn sinh hoạt bậc diện tích lớn và học tập văn nghỉ ngơi bậc đại học. Học tập văn sinh hoạt bậc đa dạng là học làm người, học làm cho giàu trọng điểm hồn và trí tuệ.
Học văn sống bậc đh là học một nghề nghiệp, học kiến thức và kỹ năng để triển khai nghề. Dạy dỗ văn sống phổ thông đa phần là dạy dỗ người; dạy dỗ văn ở đh chủ yếu đuối là dạy nghề. Dạy văn ở ít nhiều chủ yếu là một trong những nghệ thuật; dạy dỗ văn ở đại học chủ yếu là một trong những khoa học.
Nhưng hai lĩnh vực/giai đoạn trên không bóc tách rời tốt trái ngược nhau mà tất cả quan hệ chặt chẽ, có tác động qua lại với nhau. Vậy thì bao gồm gì chung đề ra cho việc học văn?
Học sống thân muôn bạn và học làm fan tự do
Học văn là học tha nhân nhưng mà cũng mặt khác là học bản thân ta. Ta học bảng tuần hoàn Mendeleev là học trí thức do nhà chưng học cung cấp.
Còn ta học tòa tháp của L. Tolstoi là vừa học đông đảo tâm hồn Nga yêu thích hòa bình, ghét bỏ chiến tranh, vừa học tập tiếng vang của nó vào vai trung phong hồn ta, xem giải pháp ta bắt mang và mừng đón tín hiệu từ tòa tháp đó.
Nếu ta chỉ thâu nhận văn bản và các thủ pháp nghệ thuật trong tiểu thuyết như các nguyên tố hóa học của bảng tuần trả thì sống thọ ta không hiểu biết nhiều gì văn học nhưng mà cũng không hiểu biết gì bạn dạng thân ta.
Học văn là học kinh nghiệm tay nghề làm bạn ở đời để chính mình tự quyết lấy cuộc sống mình. Vị không ai rất có thể thay ta gửi ra giải mã bài toán cuộc sống ta.
Người học tập văn vì tiếp xúc với rất nhiều cuộc đời trong giấy tờ nên có thể lúng túng, lưỡng lự, đắn đo và do dự khi va đụng với cuộc đời thực tế. Ta tham khảo từ những cuộc sống đó để rồi gửi ra chiến thuật của riêng ta.
Học văn là học cách ứng xử với vượt khứ, đương đầu với bây giờ và dự báo đến tương lai. Vị vậy mà bọn họ cần cả văn chương dấn thân lẫn văn vẻ viễn mơ, cần cả tiểu thuyết lịch sử, tiểu thuyết hiện thực lẫn tiểu thuyết viễn tưởng.
Học văn là để mở rộng chiều kích cuộc sống ta, để ta không trở thành "con bạn một chiều kích" như Herbert Marcuse chú ý từ trong thời gian 1960.
Học văn là học tập sống làm việc đời giữa muôn bạn cũng bên cạnh đó là học có tác dụng người tự do lựa chọn. Theo tinh thần của Jean-Paul Sartre, con tín đồ bị cần tự do, có tự do mới có lựa chọn. Chọn lọc chỉ có chân thành và ý nghĩa khi chắt lọc trong từ do.
Nhưng tự do thoải mái của ta không đối lập với thoải mái của bạn khác, tự do thoải mái của ta chỉ có ý nghĩa sâu sắc khi hiện lên cùng thoải mái của người khác.
Học văn là học biện pháp sống kết hợp và có trọng trách với làng hội, khu đất nước, mặt khác là sống như một đậm chất ngầu độc đáo. Độc đáo không hẳn là lập dị, tạo nên khác người.
Có những người dân khiếm khuyết một cái gì đó về tinh thần, bọn họ tìm bí quyết che đậy bằng cách lòe bịp thiên hạ bằng xảo ngôn, vậy mà cũng đánh lừa được một số trong những người. Bạn thấm nhuần hóa học văn sẽ không dễ bị lừa bịp bởi vì những kẻ xảo ngôn, ác khẩu.
Học văn là học biện pháp tu dưỡng, bí quyết nói năng, học nghệ thuật ngôn từ, nhưng cũng là học thẩm mỹ và nghệ thuật lắng nghe và im lặng.
Đôi khi chỉ việc một mẫu mỉm cười hay 1 cái nhếch mép, bĩu môi cũng đầy đủ tỏ một thái độ. Tác phẩm thẩm mỹ đích thực là đông đảo lời tốt ý đẹp cho với ta như cành hoa kia có tác dụng nở trên môi ta một nụ cười.
Nụ cười trong yên ổn lặng, nhưng lại là tĩnh mịch của hiện tại hữu, vì chưng đó là yên lặng của hiệp nhất cùng hòa hợp. Văn học đỡ đần ta tìm ra, mặc dù chỉ một điều tỉ mỷ nào đó, ý nghĩa sâu sắc của đời sống, chân thành và ý nghĩa của hiện hữu. Nói theo một cách khác văn học chân thiết yếu thắp sáng tồn tại của bọn chúng ta.
Không tung ném cái tôi của tín đồ viết để che chụp người đọc
Sáng tác và đón nhận văn học là chuyện cá nhân, gắn thêm với cái tôi. Nhưng gồm tôi mà cũng có thể có chúng ta, gồm ta mà cũng có người.
Trong ta có fan và trong người dân có ta. Văn học biểu thị và trưng bày cái tôi, tuy nhiên trong chừng đỗi nào kia văn học không nên tung ném cái tôi của fan viết để bao phủ chụp lên trên người đọc, tra tấn tín đồ đọc bằng những xôn xao và hồi hộp của người viết. Văn bạn dạng dạy trong trường thêm cần để ý đến điều này.
Cuộc đời bao gồm cả nét đẹp lẫn cái xấu, cái thiện lẫn cái ác, tia nắng lẫn láng tối. Tuổi thiếu hụt niên chưa buộc phải nhà trường cung cấp kinh nghiệm về dòng ác, mẫu xấu và bóng tối. Lúc ra đời, cuộc sống thường ngày sẽ dạy họ điều đó.
Điều họ cần bây chừ là nhà trường trang bị mang đến họ điều thiện và nét đẹp để chúng ta có sức khỏe ứng phó với cái ác và chiếc xấu.
giáo sư Huỳnh Như Phương: "Dạy văn ở phổ thông đa phần là dạy dỗ người"
TTO - suy nghĩ về văn chương mặt khác nghĩ về nghề giáo, giáo sư Huỳnh Như Phương nhận định rằng học văn ở bậc rộng lớn là học có tác dụng người, học làm cho giàu chổ chính giữa hồn và trí tuệ. Vị đó, dạy dỗ văn ở phổ thông chủ yếu là dạy dỗ người, dạy văn ở đại học chủ yếu đuối là dạy nghề.
Hội Khuyến học tập Huyện Vĩnh Thạnh - nên ThơTUYÊN TRUYỀN
(Bài tham luận tại buổi họp mặt cùng với sinh viên thị xã Vĩnh Thạnh,TP yêu cầu Thơ - ngày 27 tết, mon Chạp, 2011)
HỌC VĂN – HỌC ĐỂ LÀM NGƯỜI
1- Đặt vấn đề:
Hội khuyến học tập huyện Vĩnh Thạnh đã làm được một điều cơ mà tôi thấy chưa nơi nào làm được. Đó là tổ chức được cuộc gặp gỡ mặt thân thiết vào ngày 27 tết liên tiếp suốt từ thời điểm năm 2004 đến thời điểm này giữa các vị chỉ huy đảng, chủ yếu quyền, hội khuyến học với sinh viên. Đây là một trong việc làm có chân thành và ý nghĩa rất lớn. Trong buổi họp mặt này, những em học được nhiều kinh nghiệm bổ ích từ những thế hệ cha anh đi trước; đó cũng là cơ hội để các em trao đổi, share với nhau về học tập tập, về lẽ sống. Và đặc biệt, từng em được trao học bổng tự lòng hảo tâm của các “mạnh hay quân” thông qua sự vận chuyển của hội khuyến học. Qua đây, sẽ khơi dậy lòng từ hào, lòng biết ơn của các em với thầy cô giáo, với các vị lãnh đạo của huyện, cùng với hội khuyến học.... Nhờ này mà các em thừa lên hồ hết khó khăn, học tập hăng say hơn, luôn luôn nhớ cùng yêu quê hương hơn, có trách nhiệm với quê hương.
Trong buổi họp mặt gần gũi này, tôi xin phép tôi được trung khu sự với những em sinh viên về bài toán học văn như thế nào để đạt tác dụng tốt và sau khoản thời gian ra trường rất có thể vận dụng giao tiếp với làng mạc hội.
những em thân mến! Với tư cách là một giáo viên văn đứng trên bục giảng hơn 40 năm, tôi xác định rằng: cỗ môn văn học tập trong bên trường ít nhiều vẫn được xem như là bộ môn trọng tâm. Mặc dù thế việc dạy với học văn trong công ty trường phổ thông cũng tương tự ở đại học hiện giờ đang đứng trước những thách thức cam go, trái với những kỳ vọng của chúng ta. Ở đại học, môn “Tiếng Việt thực hành” được coi là môn học tập đại cương cho sinh viên toàn bộ các khoa. Song, sinh viên khoa tự nhiên và thoải mái thì hết sức thờ ơ, chỉ học tập qua loa, cốt sao thi ăn điểm 5, miễn không hẳn thi lại. Còn sinh viên khoa Ngữ văn thì bảo: Những kiến thức này chỉ cần những kiến thức và kỹ năng phổ thông, yêu cầu gì buộc phải học, cái cần phải học là các thứ cao xa hơn. Nhưng thực tiễn những kiến thức phổ thông ấy, nhiều sinh viên khoa Ngữ văn cũng không núm vững, còn kiến thức nâng cao, trừu tượng thì cực kỳ lơ mơ. Không hề ít em lười gọi sách, mà chỉ sao chép lại giáo trình của thầy để mang vào bài, ứng phó với thi cử. Học tập văn là nhằm hiểu con fan và cuộc sống, nhưng có em cho rằng: không cần học văn, ước ao hiểu cuộc sống thường ngày cứ ra trường thiết bị lộn với thực tế vài năm là phát âm hết.
Xem thêm: Giải Lý Bài 39 Lớp 9 Bài 39: Tổng Kết Chương 2: Điện Từ Học, Giải Bài Tập Vật Lý 9 Trang 105, 106
câu hỏi học “không có nấc thang cuối cùng”. Cùng sách là “người thầy vật dụng hai” giúp họ mở ra phần lớn “chân trời mới”. Tuy vậy “Văn chương có loại xứng đáng thờ cùng không đáng thờ. Loại đáng thơ là một số loại chuyên chú ở bé người, một số loại không xứng đáng thờ loại chuyên chú ngơi nghỉ văn chương” (Nguyễn Văn Siêu). Bởi vậy, việc chọn lựa học đồ vật gi ở cuộc sống đời thường để giúp việc học văn giỏi hơn là điều rất bắt buộc thiết.
Mấy năm cách đây không lâu Bộ GD-ĐT đã có không ít cải cách về chương trình, sách giáo khoa, thi cử, phương pháp giảng dạy… chiếm được một số kết quả bước đầu, tuy vẫn còn nhiều bất cập. Bây chừ đa số học sinh, sinh viên không đam mê học văn, không nhiều thi vào lớp văn ở các trường trung học phổ thông chuyên, ít đk thi Đại học- khối C (năm 2011 tp. Hồ chí minh chỉ bao gồm 1,8% số thí sinh đăng ký thi khối C, hà nội có 4,3%). Ở đây có rất nhiều nguyên nhân chủ quan và một cách khách quan về phía làng mạc hội, thời đại, người dạy, fan học. Đó là khó khăn về chương trình văn vượt cũ, vượt tải, cách thức giảng dạy dỗ văn còn nặng nề, thiếu hụt hấp dẫn. Cùng đặc biệt, việc tìm kiếm kiếm công ăn việc có tác dụng của sv khối C sau khi xuất sắc nghiệp cực kỳ khó. Hôm nay, tôi chỉ bàn thêm với các em, độc nhất vô nhị là với sv khoa Ngữ văn và khoa Sư phạm ở các trường kỹ thuật và xóm hội nhân văn, một vài sự việc xoay quanh chuyện học tập văn, mong muốn rằng những em vẫn học cỗ môn này tốt hơn.
2- Vun đắp tình thân văn chương:
Điều đặc biệt của bài toán học Văn là lòng đam mê, yêu thích. Đó là điều rất là quan trọng. Vắt nhà thơ Xuân Diệu đã nói: “Mỗi áng văn là một cá lội, bé bướm bay, nhỏ chim hót. Việc nghiên cứu thơ văn là đề nghị đưa vào trái tim fan đọc loại kỳ diệu của chim hót, bướm bay, cá lội, chứ không hẳn làm cho bướm nghiền dẹp, chim nhồi rơm và cá chết khô”.
tuy nhiên một thực tế mà không ai chối cải là xưa nay các em không nhiều mặn mà với môn văn, vì các em không cảm được cái hay của nó ở phần nào. Điều kia có lý do ở fan dạy. Các thầy cô quên mất đặc thù của văn học, dạy văn mà cứ như dạy thiết yếu trị, giáo dục và đào tạo công dân. Xuyên suốt 45 phút ko thấy bao gồm một lời bình văn,không khai quật được đều “điểm sáng sủa thẩm mỹ” của hình tượng văn học. Xung quanh đi lẩn quất lại chỉ thầy trò vấn đáp tránh rạc, rồi trường hợp có màn hình hiển thị vi tính thì cho các em coi vài cảnh quan thiên nhiên, con người, tác giả, tác phẩm…Học sinh ra khỏi lớp là quên tất cả.
sở dĩ đã mấy chục năm trôi qua mà lại lớp nhà giáo vẫn nghỉ hưu như chúng tôi vẫn còn lưu giữ như in mọi giờ dạy dỗ văn của một trong những thầy hồi còn học cấp cho II, cung cấp III hay Đại học, chính là nhờ phần nhiều phút giây được “thăng hoa” thuộc lời bình văn của các thầy. Những giây phút đó trí tưởng tượng của chúng tôi được “bay lên” cùng phần nhiều vần thơ nhiều tính họa, tính nhạc, hoặc được sinh sống với các nhân đồ trong văn xuôi, kịch. Một lời bình hay, đúng lúc, đúng địa điểm sẽ nâng cấp giá trị thẩm mỹ của bài xích văn, bài bác thơ, khơi dậy làm việc trái tim non trẻ của những em tình yêu người, yêu đời để những em biết ghét dòng ác, mẫu xấu mà hướng đến chân, thiện, mỹ.
Đã tất cả một thời cụ già đồ Nho call dạy văn là “bình văn” trải qua cách đọc diễn cảm. Trong trào lưu Đông kinh nghĩa thục trước phương pháp mạng mon Tám năm 1945, các buổi speeker người ta hay xen vào câu hỏi bình văn nhằm thu hút tín đồ nghe:
Buổi diễn giả người đông như hội
Kỳ bình văn khách tới như mây.
Thời phong kiến, bạn ta quan lại niệm: Văn chương là điểm quy chiếu của triết học, lịch sử, đạo đức… là 1 trong thứ học thuyết “văn sử bất phân”, “văn triết bất phân”, “văn dĩ thiết lập đạo”. Từ bỏ Tam từ bỏ kinh, Sơ học vấn tân, Ấu học tập ngũ ngôn thi, tính đến Tứ thư, Ngũ kinh… phần đa được quán triệt ý thức Nho giáo, đem đạo thánh nhân hậu làm đạo lý tuyệt đối, được truyền thụ trường đoản cú đời Tam hoàng, Ngũ đế cho đến bấy giờ, vận dụng khắp bốn đại dương không sai, muôn thuở vẫn đúng… bởi vì thế, đã tạo nên một phương thức học thuộc lòng, ghi nhớ suốt đời theo sách, theo lời thầy giảng buộc phải đã hạn chế tương đối nhiều đến sự để ý đến độc lập của người học về tư tưởng với bị lô bó tính sáng tạo về học thuật.
mặc dù nhiên, đa số người đã thừa qua trở ngại của lối học văn “tầm chương trích cú”, thoát ra khỏi những khuôn mẫu cứng ngắc của văn hoa cổ china và làm cho những tác phẩm mập mang bản sắc dân tộc. Đó là những nhà văn hóa, bên thơ, công ty văn lớn, như: Trương Hán Siêu, Cao Bá Quát, Nguyễn Trãi, Lê Văn Hưu, Ngô Sĩ Liên, Lê Qúy Đôn, Phan Huy Chú, hồ nước Xuân Hương, bà huyện Thanh Quan… mà đỉnh điểm là Nguyễn Du với kiệt tác Truyện Kiều.
trường đoản cú CMT8 cho nay, bài toán dạy với học văn luôn thay đổi theo tinh thần cải cách giáo dục. Trong dạy với học văn, học tập trò được gửi lên vị trí số một. Fan thầy chỉ có tác dụng “đạo diễn” đứng sau “sân khấu”, ở chỗ thứ hai. Thầy cùng trò thuộc tìm hiểu, mày mò bài văn. Thầy ko cảm thụ cố kỉnh cho trò, nhưng mà chỉ gợi mở, dẫn dắt…. Một bài xích thơ, bài bác văn có không ít tầng nghĩa chìm hoặc nổi khác nhau, tùy trình độ mỗi em mà có cách cảm thụ, phát hiện loại hay, nét đẹp hoặc những mặt còn giảm bớt của tòa tháp theo một bí quyết riêng. (Ví dụ:….)
3- học tập văn là buộc phải đọc văn :
Sự phát triển trẻ trung và tràn trề sức khỏe của khoa học kỹ thuật với sự ứng dụng rộng rãi các phương tiện đi lại nghe nhìn của công nghệ thông tin vào đời sống đã tạo thành những biến hóa đa dạng trong nhu yếu thị hiếu của con người. Văn hóa nghe, nhìn đang lấn át văn hóa truyền thống đọc. Điều đáng bi thảm là “văn hóa đọc” hiện giờ đang bị xuống cung cấp một biện pháp đáng báo động.Hứng thú đọc của các em đang chịu sự đưa ra phối của tâm lý xã hội, hệ thống thẩm mỹ của thời đại. Phim chưởng, truyện tranh, truyện trinh thám, băng đĩa… đã hút những em xa dần những tác phẩm văn học. Phương diện khác một số trong những tác phẩm văn học chọn đưa vào SGK chưa thỏa mãn nhu cầu được nhu cầu, thị hiếu thẩm mỹ và làm đẹp của học sinh. Bao hàm tác phẩm không còn đáp ứng được đòi hỏi của lịch sử, làng hội hiện thời nữa. Nhiều học viên không có thói quen đọc sách in. Nếu gồm đọc thì chỉ đọc những trang blog, web bên trên mạng internet. Thậm chí một số trong những thầy cô cũng chưa đọc hết phần nhiều tác phẩm tất cả trong công tác mà chỉ đọc những đoạn trích, tốt nhất là phần lớn tác phẩm văn học nước ngoài. Ví dụ: học tập đoạn trích: “Uy- lit- xơ trở về” mà không được đọc sử thi “Ô- đi- xê” của Homer thì làm sao thấy được trung tâm trạng của Uy- lít- xơ. Học “Hồi trống cổ thành” (hồi 28) mà chưa đọc “Tam quốc diễn nghĩa” của La cửa hàng Trung thì làm thế nào hiểu được một trong những phần tính cách của nhân vật dụng Quan Công, Trương Phi. Học tập “Hoàng hạc lâu” của Thôi Hiệu nhưng không đọc thơ Đường, thơ Tống thì làm sao cảm được hết mẫu hay của nó. Chỉ tứ câu Nguyễn Du tả tiếng đàn của Thuý Kiều bắt đầu đánh mang lại Kim Trọng nghe mà fan dạy không đọc “Tì bà hành” của Bạch Cư Dị thì làm thế nào thấy được chiếc tài “vay mượn” rất khéo léo và sáng tạo của Nguyễn Du trong việc tả tiếng lũ trực tiếp hay con gián tiếp…
nếu không đọc để hiểu sâu về cửa nhà thì cần thiết thấy hết được cái hay nét đẹp của cửa nhà đó. Đọc lần thứ nhất chỉ là “bì phu” (mới sờ tới phần “da” của tác phẩm), phát âm lần sản phẩm công nghệ hai đọc thêm một tầng nghĩa nữa, là bí quyết đọc “cốt nhục” (hiểu được xương, giết thịt của tác phẩm), cùng đọc mang lại lần sản phẩm công nghệ ba, thứ tư là sẽ hút được chất “tuỷ” của tác phẩm. Song, nếu như thầy với trò ko được hiểu toàn tác phẩm, hoặc gồm tác phẩm nhưng không biết phương pháp đọc thì cạnh tranh hiểu hết ý nghĩa của đoạn trích.
4- học tập văn và học nhiều điều trong cuộc sống:
đơn vị văn Mác-xim-Gorky (người Nga), có nói: “Văn học tập là nhân học”. Ở đây ta có thể hiểu “văn có nghĩa là người” cùng suy rộng lớn ra học tập văn cũng chính là để hiểu bé người, để gia công người cùng hiểu cuộc sống. Đó còn là một sự mày mò đối với phiên bản thân mình nữa. Còn thầy “dạy văn” cũng là “dạy người”. Đôi lúc văn chương đem về cho ta sức mạnh về niềm tin hơn cả sức mạnh vật chất. đều bức thư vào “Quân trung trường đoản cú mệnh tập” của Nguyễn Trãi, theo Phan Huy Chú “có sức khỏe hơn mười vạn tinh binh”.
đơn vị thơ Chế Lan Viên sẽ viết:
Thơ đong từng ngao nhưng tát bể
Làm cái cân nhỏ dại xíu lại cân đời.
cùng “Đời đề nghị thơ như cần hồn chiến trận/ cần tiếng sáo thổi lòng thời đại/ cần giao liên dắt dẫn qua đường”.Nhà thơ Nga Raxun Gamzatop trong công trình “Thơ ca”, có đoạn viết:
Thơ là việc nghỉ ngơi vừa là vấn đề đầy lao lực Thơ vùa là nơi dừng chân, vừa là cuộc hành trình Thơ vừa là bài bác hát ru ngây ngất đầu nệm thơ nhỏ xíu Như cầu mơ ngày xuân như ước mong chiến công.
công ty văn lấy gia công bằng chất liệu từ cuộc sống đời thường và con người, với qua hư cấu, tưởng tượng tạo sự tác phẩm văn học như bé ong hút nghìn vạn bông hoa để gia công nên mật ngọt mang đến đời. Nhà cửa đến với người đọc qua kênh “cảm thụ”, qua các làm việc phân tích, giải thích, chứng minh, bình luận theo một triết lý nào đấy sẽ tác động ảnh hưởng đến bạn dạng thân và cuộc sống. Người sáng tác xây dựng những hình tượng văn học, còn bạn đọc sẽ giải mã những “hình tượng” ấy theo một phương pháp riêng, nhiều khi trái ngược hoặc đồng trí tuệ sáng tạo với tác giả.
Biết bao điều hay với dở của cuộc sống thường ngày ùa vào tác phẩm qua sự chọn lọc ở trong phòng thơ, đơn vị văn. Bạn đọc đã tìm thấy ngơi nghỉ mỗi trang viết bao điều vi diệu của thế giới tự nhiên, thôn hội, và cả trung tâm linh nữa. Tuy thế “cuộc sống là một trường học lớn”. Vì vậy, những em rất cần được học bao điều bên cạnh sách vở. Tục ngữ gồm câu “Đi một ngày đàng, học tập một sàng khôn” là thế. Nên “Học ăn, học tập nói, học tập gói, học tập mở”. Nên sàng thanh lọc lấy các cái hay, dòng đẹp, cái tốt mà học, chứ không phải thấy cái gì rồi cũng “bắt chước”. Kiến thức và kỹ năng của chi phí nhân và của nhân dân ở đông tây, kim cổ là một trong những kho vô tận làm sao ta có thể học hết được. Vày vậy rất rất cần được sàng lọc.
những em hãy tự thổi bùng ngọn lửa văn chương vào trái tim của bản thân trước cuộc đời để hướng đến những điều xuất sắc đẹp. Ao ước thế, các em phải bao gồm lòng yêu giờ Việt:
Ôi tiếng Việt suốt cả quảng đời tôi mắc nợ
Quên nỗi mình, quên áo mặc cơm ăn
Trời xanh vượt môi tôi hồi hộp quá
Tiếng Việt ơi, giờ đồng hồ Việt ân tình.
(Lưu quang Vũ - giờ Việt )
5- Kết luận:
Với thời gian có hạn nên tôi ko thể trình diễn hết những phương thức học văn đối với sinh viên hiện nay, mà chỉ phát biểu số đông cảm nghĩ và gợi ra một trong những điều cần thiết để các em tiếp cận không chỉ có thế với môn văn. Đặc biệt là vấn đề nuôi chăm sóc tình yêu văn chương để văn chương trường thọ là tín đồ bạn đồng hành với các em trong cuộc sống rộng phệ này…
cuối cùng tôi kính chúc quý đại biểu và những em sinh viên luôn luôn mạnh khỏe, niềm hạnh phúc và thành công…