"Hôm nay, 20/11, tôi, một phụ huynh như hàng triệu phụ huynh nước Việt, xin gửi đến các thầy cô của tôi, của những con tôi cùng cả những người bạn tôi đã và đang là gia sư bức trọng tâm thư này", trích lời khuyên nhủ của một phụ huynh "đặc biệt"...
Dân Việt bên trên

Gia đình nhà văn hoàng anh Tú. Ảnh: NVCC

20 lời cảm ơn thầy cô đến từ phụ huynh:

- Cảm ơn những thầy cô đã luôn mang nụ cười vào vào lớp học bất kể trước đó thầy cô bực dọc thế như thế nào với gia đình, ban giám hiệu tốt cuộc sống cạnh tranh khăn. Lũ trẻ luôn luôn muốn thấy nụ cười của những thầy cô.

Bạn đang xem: Bài văn xin lỗi cô giáo

- Cảm ơn những thầy cô đã đón nhận lời chào của học trò bằng cảm xúc của bản thân chứ ko đáp lại một bí quyết vô cảm.

- Cảm ơn các thầy cô đã thuộc lũ trẻ tạo ra những kỷ niệm đẹp mỗi ngày với chúng.

- Cảm ơn các thầy cô đã không coi lũ trẻ là loại bình để đổ đầy kiến thức cơ mà coi bọn chúng là ngọn đuốc cần để thắp lên.

- Cảm ơn các thầy cô đã không nhìn một đứa trẻ từ kết quả bọn chúng đạt được nhưng mà từ nỗ lực của bọn chúng đã cố gắng. Khen bọn chúng vì hành trình của sự nỗ lực chứ ko chỉ từ kết quả.

- Cảm ơn những thầy cô bởi đã phân tách sẻ với học trò sự thất bại của chúng, mỗi thất bại của chúng.

- Cảm ơn những thầy cô đã giúp lũ trẻ sống đúng với thiết yếu nó.

- Cảm ơn cả những kỷ luật của thầy cô không phải là trừng phạt nhưng mà là sửa sai.

- Cảm ơn cả những lần chần chờ giữa 2 điểm số lúc chấm bài, thầy cô đã chọn điểm cao hơn thay bởi vì chọn điểm thấp vào 2 điểm số đó. Điểm số hãy trở thành sự khích lệ thay vị nỗi sợ bọn chúng chủ quan.

- Cảm ơn thầy cô vị những giờ học sở hữu tính tò mò thay vày chỉ là Truyền Thụ.

- Cảm ơn thầy cô đã từ bỏ quyền của thầy cô mà cần sử dụng thứ giản dị hơn: Lời khuyên răn của thầy cô. Lũ trẻ cần nghe thầy cô vì tin chứ ko phải bởi sợ.

- Cảm ơn thầy cô bởi vì đã trao chứ ko phải là cho.

- Cảm ơn thầy cô vì chưng đã kiên nhẫn với học trò nhiều hơn cả bố mẹ chúng.

- Cảm ơn thầy cô vị đã phạt hiện ra những điều tích cực từ mỗi học trò để nhớ về bọn chúng chứ ko phải nhớ về chúng từ những điều sai chúng đã khiến ra.



"Thầy cô là cha mẹ. Trường học cũng là nhà". Ảnh: NVCC

- Cảm ơn thầy cô đã là thầy A cô B chứ không phải là ông Nguyễn Văn A, bà Phạm Thị B đang làm nghề giáo viên.

- Cám ơn các thầy cô do đã khiến lũ trẻ nhớ về bản thân ở những điều tích cực, bởi vì những điều tích cực mà những thầy cô đã làm. Đã qua rồi loại thời yêu đến roi đến vọt, học trò vài chục năm sau mới nhận ra cô dữ tợn nhưng cô tốt, cô giỏi chửi học sinh nhưng cô thương học sinh.

- Cảm ơn thầy cô đã tạo phải sự hấp dẫn của bản thân với học trò bằng sự công bằng cùng bao dung của thầy cô.

- Cảm ơn những lúc thầy cô sử dụng sự lắng nghe thay vì chưng cho lời khuyên. Đôi khi, thứ học trò cần ở thầy cô chỉ là sự lắng nghe, tác dụng của sự lắng nghe khi đó còn tốt hơn mọi lời khuyên.

- Cảm ơn thầy cô có tác dụng tất cả mọi điều ko phải để được nhận lại sự biết ơn. Bởi mọi sự biết ơn luôn đến sau đó chứ ko phải là khởi đầu khi bọn họ làm một điều gì đó đến người khác.

- và cảm ơn thầy cô đã cho lũ học trò biết rằng thầy cô cũng có những lúc sai, cũng biết xin lỗi, cũng cần trả thiện bản thân để trở thành thầy cô tốt nhất trong mắt học trò.


Và 11 lời xin lỗi:

- Xin lỗi thầy cô bởi vì đã có tác dụng tổn thương thầy cô mỗi khi shop chúng tôi bức xúc về giáo dục xuất xắc những câu chuyện tiêu cực trong lĩnh vực giáo dục của nước nhà, những câu chuyện đội thiểu số người làm cho giáo dục không tử tế.

Xem thêm: Công thức hóa học của photpho đỏ công thức hóa học, phốt pho đỏ

- Xin lỗi thầy cô nếu có lúc tình yêu giành cho con chiếc mình quá lớn khiến cửa hàng chúng tôi coi thầy cô là "phe địch" mà quên rằng shop chúng tôi với thầy cô phải đứng về một phe bởi chúng ta cùng một đích đến: bé của chúng ta.

- Xin lỗi thầy cô vày đã chú ý điểm số của nhỏ mình để đánh giá năng lực truyền dạy của thầy cô.

- Xin lỗi thầy cô vì chưng đã từng kỳ vọng và muốn muốn thầy cô ưu tiên bé mình hơn nhỏ người khác.

- Xin lỗi thầy cô vị đã đổ lỗi bé mình hư vì thầy cô chứ không phải vì chủ yếu mình đã góp phần trong đó.

- Xin lỗi thầy cô do khi shop chúng tôi cho mình cái quyền của người trả tiền dịch vụ nhưng đòi hỏi sự phục vụ của những thầy cô.

- Xin lỗi thầy cô vì chưng đã quan tâm đến các giáo viên chính mà bỏ quên những giáo viên phụ, "đầu tư" đến những thầy cô quan liêu trọng với muốn muốn và kỳ vọng nhỏ mình sẽ học tốt môn đó.

- Xin lỗi thầy cô bởi vì đã quên cảm ơn mỗi lúc chứng kiến sự trưởng thành của nhỏ mình với chỉ nghĩ nhỏ mình được vậy là bởi bản thân là cha mẹ chuẩn.

- Xin lỗi thầy cô vày muốn con mình thành người sống gồm kỷ luật nhưng lại trách cứ thầy cô nghiền uổng con mình phải theo những nội quy của lớp.

- Xin lỗi thầy cô vì chúng tôi đã không trở thành tấm gương để nhỏ học bí quyết kính thầy.

- Xin lỗi thầy cô vày tất cả những điều shop chúng tôi đã làm sai cùng cả những điều cửa hàng chúng tôi quên có tác dụng trong hành trình dài cùng thầy cô chăm sóc, nuôi lớn loại cây bé xíu xíu này của chúng ta".

Cũng qua đây, nhân thời cơ Nhà giáo Việt phái nam 20/11 bên văn vàng anh Tú gửi gắm: "Chúc mừng những thầy cô, chúc mừng cả những người thiết tha thân thương đến giáo dục. Ngày 20/11 là dịp để chúng ta không chỉ tri ân mà còn là một để nghĩ nhiều hơn về những người đã dạy bản thân trong cuộc đời. Ngày 20/11 với tôi là Tết biết ơn bởi vì thế".

GD&TĐ - Cô về trường công tác làm việc ngay sau khi giỏi nghiệp Đại học Sư phạm. Là giáo viên bắt đầu ra trường, lại xinh đẹp yêu cầu không tránh khỏi gần như lời trêu chọc của đám phái nam sinh lớp 12, trong đó có em.


*
Ảnh minh họa/INT

Bọn đàn ông lớp 12A4 tụi em tinh nghịch như quỷ sứ, khiến các thầy cô vào trường phiền lòng. Tất cả các bạn gái trong lớp đôi lúc cũng sợ.

Buổi đầu tiên cô bước vào lớp, cả đám nam nhi đã ồ lên, xôn xao bàn tán: “Cô giáo dạy dỗ Sử rất đẹp quá! Cô ơi, đừng quăng quật lớp em nghen! đơn vị cô nơi đâu thế?...”. Tất cả đứa còn chơi ác, sẽ lén ném “tàu bay” vào vai cô, trong những khi cô đã viết bài bác trên bảng.

Điều đó đã làm cô xấu hổ, đỏ mặt với chạy lên văn phòng công sở hiệu trưởng. 5 phút sau, cả bọn nam sinh tụi em bị vạc đứng xung quanh hành lang cho đến hết máu học. Vậy nhưng mà tụi em vẫn không sợ, tìm đầy đủ trò tinh ma để phá tiết dạy của cô.

Có lần, bao gồm em đã viết lên bàn cô giáo một câu: “Cô ơi! Cô có các bạn trai chưa?”. Vài phút sau cô bước vào, nhận thấy những loại chữ đó, cô vẫn giận tím mặt, bảo ai là “tác giả” của trò nghịch tinh quái này thì đứng lên. Cả bầy con trai yên thin thít.

Cô thăm dò tình hình, ở đầu cuối cô phê: “Nếu những em nam không tự thú nhận, tôi đang phê mọi người một điểm 0 cột kiểm soát miệng”. Cả đàn con trai đưa ánh mắt nhau… Rồi vày sợ xơi trứng vịt, thằng phái mạnh đã vùng dậy nhận. Cô gọi em đứng lên, hỏi rõ nguyên cớ. Em như bị sét đánh, đứng trơ ra đó mà không biết đề xuất trả lời như thế nào.

Chiều hôm đó, em nhận thấy thư mời của hiệu trưởng gởi về cho bố mẹ. Ráng thư mời bên trên tay, lòng em nặng trĩu, mong muốn xé nó đi cho xong, cơ mà nghĩ lại thì không ổn, vì mái ấm gia đình em cách nhà thầy hiệu ngôi trường chỉ 500m. Kết cục, em bị bà bầu mắng té tát, bố đánh đòn, còn hạnh kiểm học tập bị hạ xuống một bậc. Em ghét cô, ghét cô khôn xiết nhiều!

Từ đó, em luôn luôn tìm phương pháp để trả đũa cô. Trong tiếng học, em tốt giơ tay vướng mắc này nọ, cốt là nhằm tìm phương pháp cho cô không vấn đáp được, dồn cô vào nắm bí. Nhưng đều chuyện không diễn ra suôn sẻ vày là cô giáo vững chuyên môn, đề xuất cái đầu bé của em chẳng thể nào gây cạnh tranh cho cô.

Thua keo dán này, em bày keo dán giấy khác. Em xúi giục bầy con trai ngủ học để gây áp lực cho cô thôi dạy dỗ lớp em, với lý do: “Học sinh không hiểu bài…”. Khi bầy em nghỉ học tập đồng loạt, thầy hiệu trưởng bước đầu hoang mang. Cuối cùng, vì không thích thầy hiệu trưởng cạnh tranh xử, cô vẫn xin chuyển công tác ở trường khác.

Cô đi rồi, lũ em hể hả lắm. Tụi em u mê trong những cân nhắc xuẩn ngớ ngẩn của mình cho tới tận ngày tốt nghiệp. Với càng ăn năn hận rộng khi em được đứng bên trên bục giảng, dạy dỗ lớp 12. Tụi nó nghịch ngợm còn hơn bầy em dịp trước, độc nhất là đàn con gái, tìm cớ trêu chọc em mang lại đỏ phương diện tía tai.

Thực sự em không nghĩ mình chọn nghề giáo, nhưng bởi vì em yêu thương môn Toán quá, vả lại cứ ăn năn hận chuyện năm xưa. Em sẽ tự cao, trường đoản cú phụ nhằm rồi tiếng đây, em lâm vào hoàn cảnh giống hệt như cô khi bắt đầu ra trường công tác.

Cô ơi, giờ đồng hồ cô sống đâu, dạy dỗ trường nào, công việc có trở ngại như xưa không ạ? Em đã nhận ra lỗi lầm của chính bản thân mình và hối hận lắm. Mong muốn cô tha lỗi đến cậu học tập trò năm xưa nông nổi với bồng bột. Cảm ơn cô vì mẩu truyện hôm qua, đã đến em tìm ra nghề giáo không hề nhàn nhã. Một lần nữa, em thành thật xin lỗi cô!