Bé Kim là bé của dì Năm em, bé nhỏ vừa tròn mười nhị tháng. Lúc em mang lại chơi, nhỏ nhắn đang đứng trên cái nôi gỗ, giậm chân, nũng nịu giơ tay ra đòi bế. Em dang tay đón nhỏ xíu vào lòng.

Bạn đang xem: Bài văn em bé

hôm nay bé được khoác một mẫu váy đầm ngắn greed color da trời, trước ngực bao gồm kết ren trắng với thêu hoa khôn cùng xinh. Da bé trắng hồng, mịn màng. Đôi má thai bĩnh trông rất dễ dàng thương. Em ưng ý hôn thật dịu vào mẫu má phúng phình ấy để bé nhỏ cười lên như nắc nẻ. Cập mắt bé xíu lúc nào cũng mở to, tròn black lay láy như nhì hạt nhãn. Cái miệng với đôi môi hồng tươi tắn luôn luôn nhoẻn cười cợt đế lộ mấy cái răng sữa nhỏ tuổi xíu, trắng muốt trông dễ dàng yêu có tác dụng sao! quan sát xa, trông bé xíu như bé búp bê biết khóc biết mỉm cười trong tủ kính của hiệu bán sản phẩm chơi kế bên phố. Nhiều khi em lại thấy bé nhỏ giống chú hề lật đật không lúc nào yên một chỗ, tốt nhất là cơ hội tập lật, tập ngồi. Đến khi nhỏ bé được hơn mười tháng, ban đầu bập bẹ tập nói, bé xíu thường bắt chước các chị làm đủ các động tác, cứ chỉ, bao gồm cả nói từng tiếng hết sức ngộ nghĩnh dễ dàng yêu. Nhỏ xíu rất xuất xắc cười nhưng mà cũng lại hay khóc nhè! Chiều chiều em hay bồng nhỏ nhắn đi chơi, tập cho bé nhỏ đi từng bước một chập chững. Không đi vững và lại thích đi nhanh cần cứ bổ hoài. Hiện thời em đã tập cho nhỏ bé đi được năm cách rồi. Ngày nào đi học về em cũng ghé nghịch với bé nhỏ một chút, khi em đi bé nhỏ khóc sướt mướt đòi theo, thương làm cho sao!

Em khôn cùng yêu bé, cố gắng dạy nhỏ nhắn nói, tập bé nhỏ đi đến vững, chơi đùa với nhỏ nhắn để nhỏ xíu không nhõng nhẽo với dì cùng mau chóng hiểu thêm nhiều điều khác nữa.

Bài tìm hiểu thêm 2:

Từ ngày có bé bỏng Ngọc, anh chị em em vui hẳn lên. Bé nhỏ Ngọc là nhỏ chị hai em. Nhỏ nhắn vừa tròn mười hai tháng tuổi, tuổi tập nói, tập đi. Trông nhỏ nhắn rất xứng đáng yêu.

bé có khuôn mặt bầu bĩnh, nước da trắng hồng như trứng con kê bóc. Nhị má căng mịn, ai thấy cũng muốn hôn. Đôi đôi mắt tròn đen như nhì hạt nhãn. Khi bé xíu Ngọc tập cách đi từng bước nghiêng ngả, thấy anh chị em em reo lên thì say mê lắm, miệng cười cợt toe toét để lộ mấy loại răng sữa vừa nhú. Nghe giờ đồng hồ cười với lời động viên của chị em “giỏi... Giỏi”, nhỏ bé bước nhanh hơn tạo nên thân hình rung lắc lư như bé lật đật. Bé Ngọc hay mặc dòng áo váy đầm màu hồng, với tất màu hồng. Tóc của bé nhỏ được cột bởi chiếc nơ color hồng đề nghị mọi người thường gọi nhỏ nhắn là nhỏ bé “hồng”. Những lần thấy người mẹ đi đâu về là nhỏ nhắn gọi “mẹ... Mẹ...” nghe không rõ. Các lúc bé xíu nói ngọng có tác dụng cả nhà ai cũng cười, nhỏ nhắn thích coi phim hoạt hình và ca nhạc. Mỗi lần thấy chương trình ca nhạc của em nhỏ trên ti vi, nhỏ xíu cùng xoè tay múa theo. Có người nói: “Tuổi thơ là tuổi thần tiên”. Đúng vậy, từ những việc nói, đi, ăn, nghịch của bé bỏng đều diễn tả nét thơ ngây . Bé nhỏ Ngọc thích chơi búp bê, có lúc ôm cả búp bê lên chóng ngủ. Nhỏ xíu lười nạp năng lượng và còn mút sữa mẹ, nhưng nhỏ xíu ngủ vô cùng nhanh. Từng lần bé nhỏ ngủ, khuôn mặt hiền lành như vầng trăng của nhỏ xíu trông thật xứng đáng yêu. Mỗi buổi trưa hay tối, bà bầu em nằm ôm vào lòng hát ru nhỏ xíu ngủ, nhỏ bé ngủ cấp tốc lắm. Giấc ngủ thật ngon lành.

bé Ngọc là thú vui của gia đình em, người nào cũng cưng bé. Riêng biệt em, em mong nhỏ xíu chóng phệ để thuộc em đi học, cùng em coi phim hoạt hình.


những bài mẫu

Bài tìm hiểu thêm 1:

Cô Dậu, thầy giáo Trường Tiểu học tập Hoàng Hoa Thám, bị bệnh vô sinh bắt buộc cô không có con. Tín đồ ta thường nói là bầy bà không tồn tại con rất cạnh tranh tính. Tuy thế cô Dậu lại khôn cùng dịu dàng, cô thương học tập trò như con trẻ ruột thịt của mình. Khi em học lớp 3, nghe dòng Trâm đến hay: "Cô Dậu mới xin được một đứa phụ nữ ở khám đa khoa Phụ sản tỉnh mang đến nuôi".

Lên lớp 5, em bắt đầu được học tập với cô Dậu. Em thường mang đến nhà cô học thêm môn Toán trước khi thi học tập sinh tốt Toán lớp 5 toàn huyện. Bé nhỏ Phượng hiện nay đã lên 2 tuổi; em với họ của cô, mà lại tên của em do bác sĩ công ty nhiệm Khoa sản để cho.

Em nhỏ nhắn thật dễ dàng thương, lần nào mang lại nhà cô Dậu học, em cũng bế nhỏ bé Phượng ra đi sân ra vườn. Tay chân em béo bệu có những ngấn. Mái đầu xanh mượt. Tai đã được đục lỗ từ lúc lên 6 tháng tuổi, bây giờ đã được đeo đôi khâu tiến thưởng óng ánh. Làn domain authority trắng trẻo, má bầu bĩnh thơm mùi hương sữa. Nó nói được rất nhiều tiếng, sẽ tập hát bi bô bài bác "Con mèo lười". Buồn cười độc nhất vô nhị là em tất cả cái rốn lồi to, ngoài ra tự biết mẫu rốn ấy chẳng đẹp, yêu cầu em từ chối quầy quậy, mang tay bán ra khi nghe nói: "Em Phượng mang lại chị xem cái rốn đẹp nhất của em làm sao !".

Cặp mắt black huyền mở to dưới hàng lông mi dài, lông ngươi thanh tú. Chú ý em ngủ thật dễ dàng thương. Em reo lên khi nghe tiếng xe máy. Em hotline rối rít: "Mẹ ơi " Bố Hòa”. Em gọi: "Dì Lan" với đòi cắp cặp sách như đi học.

ck cô Dậu thương hiệu là Hòa, chú là kĩ sư điện. Nhị vợ ông chồng cùng tuổi 40. Chắc hẳn rằng vì khao khát tất cả đứa con, vả lại cá tính cô chú nhân hậu, nên nhỏ bé Phượng đang trở thành "cục vàng" của cô chú. Bé nhỏ được âu yếm thật chu đáo.

Cô chú sở hữu cho phụ nữ cưng các đồ chơi, trong các số đó có hàng chục con thú với búp bê quý giá. Lần như thế nào em đến, bé xíu cũng mang đồ đùa ra khoe.

thiệt vui, mỗi lúc em cho học hoặc khi em ra về, bé nhỏ giơ bàn trắng tay hồng, nhỏ dại xíu vẫy vẫy và gọi: "Dì Lan " Dì Lan !".

Bài xem thêm 2:


Hai vợ ck chị Sâm dạy dỗ học nghỉ ngơi Bắc Ninh. Hè vừa rồi, cả nhà đưa con trở lại viếng thăm bà ngoại. Bé xíu Phi Yến đang được trăng tròn tháng tuổi.

chỉ với sau một ngày, nó quen thói hết số đông người: bà, cậu Sơn với dì Bình. Nó bám lấy bà xuyên suốt ngày. Cặp chân và đôi tay cháu Yến cực kỳ xinh. Móng tay móng chân tựa như những nụ hoả hồng tươi thắm. Cặp mắt sáng ánh lên vẻ tinh anh, vơi dàng. Má bầu lúm đồng tiền thơm hương thơm sữa. Tóc vàng mượt như tơ. Cổ tay tất cả ngấn, tròn trĩnh đeo dòng vòng bạc tình óng a óng ánh. Chẵn năm, con cháu đã biết đi. Bây giờ, con cháu đi tương đối vững. Con cháu thích ngồi lên xe máy và để được đèo đi chơi. Bé bỏng biết call mèo, call chó. Phù hợp ôm búp bê ở ngủ. "Bà ơi !", "Mẹ ơi", "cậu Sơn", "dì Bình", cháu chứa tiếng điện thoại tư vấn rất rõ.

Chị Sâm bảo: "Nó gớm ghê lắm! mới tí tuổi vẫn biết bênh bố, say đắm mặc áo xống đẹp, đi giày dẹp! Hỏi ai tè dầm, nó chỉ vào bé chó bông !... "

mỗi bữa con cháu Yến ăn uống được một chén bát cháo đầy. Con cháu thích được nỗ lực thìa nhằm tự múc cháo ăn. Tám loại răng sữa trắng nõn, nhai thức nạp năng lượng chóp chép. Thấy ai làm cái gi cũng chú ý và bắt chước làm theo. Cháu nói được nhiều tiếng, thích cụ lấy cái tinh chỉnh ti vi, dấn nút, rung lắc lắc như tín đồ lớn. Cháu đã bước đầu ê a tập hát với reo lên lúc chứng kiến tận mắt phim hoạt hình.


Hôm quay trở lại Bắc Ninh, cháu Yến ôm chặt rước bà thơm rước thơm để. Cháu nuốm chặt tay cậu Sơn. Con cháu đòi dì Bình bế. Cháu hotline bà, hotline dì, call cậu, vẫy tay lúc ngồi lên xe pháo ô tô.

tự hôm cháu Phi Yến trở lại Bắc Ninh, đơn vị bà ngoại vắng hẳn. Ai ai cũng nhớ và thương.

Bài xem thêm 3:

“Bé bé bỏng bồng bông, hai má hồng hồng..” . Đó là tiếng hát ngọng nghịu của nhỏ nhắn Cúc Phương. Nhỏ bé đang ớ tuổi tập di, tập nói... Cúc Phương là cháu gái call em bởi cô.

nhỏ nhắn Cúc Phương bao gồm thân hình nhỏ tuổi nhắn, béo bệu rất dễ thương. Bé xíu thích mặc áo đầm. Nhỏ nhắn có làn domain authority trắng hồng, nõn nà, nhằm lộ phần lớn mạch máu bé dại li ti trên khuôn mặt. Chú ý bé, ai cũng muốn ôm bé bỏng vào lòng nhưng mà hôn lên đôi má phúng phình của em

Đầu bé nhỏ Cúc Phương hơi nhỏ bé thả, bé dại như trái dừa xiêm, tóc đen và xoắn tròn. Đôi mắt to đen, tròn như hai hột nhãn. Mũi nhỏ bé hơi cao và chiếc miệng chúm chím hết sức đễ thương. Lông mày dài, mờ mờ cong, cùng với đôi môi đỏ hồng như gồm ai thoa son. Đôi cánh tay bé xíu tròn tương tự ống chỉ đầy nguyên. Bàn tay, cẳng bàn chân năm ngón đầy đặn xinh xinh. Em thích rứa đôi bàn tay bé vồ vào má em cơ hội em bế Cúc Phương.

nhỏ nhắn đi không vững vậy mà bé bỏng rất mê say chạy, nhiều lúc còn đòi nghịch lò cò cùng với chị. Mỗi một khi mẹ đi chợ về, nhỏ nhắn hay chạy ra đón, chân cách loạng choạng, băng xiên, hai tay vỗ mừng, mỉm cười toét miệng hotline mẹ.

nhỏ bé Phương giỏi hát, chúng ta em mang đến chơi thuộc thường dạy bé nhỏ hát. Bé bỏng hát song lần là ghi nhớ được ngay. Nhìn cái miệng điệu đà hát ca, đôi bàn chân xinh xắn cách chưa vững, em thấy thương nhỏ bé vô cũng, cứ mong muốn cắn vào chiếc miệng bé mỗi lần nhỏ xíu ngồi lên xe gọi “i...o, i... O".

Cúc Phương là niềm vui của gia đình. Vắng bé một trong những buổi là em thấy đơn vị vắng hẳn đi. Mỗi lần đến lớp về, em chạy liền đi tìm bé. Em mong bé xíu chóng to để được dẫn bé bỏng cùng đến trường.

Bài xem thêm 4:

Ba mon biết lẫy, bảy mon biết bò, chín tháng lò dò biết đi”. Bà em nói đúng nhỏ nhắn Tăng Hoà - cháu gọi em bởi cô ruột - mới chín tới tháng tuổi vẫn lẫm đẫm tập đi với bi bô tập nói. Hằng ngày, bé mang lại cho cả nhà em những nụ cười ngộ nghĩnh.

Tăng Hoà trông new thật là xinh xẻo. Nhỏ nhắn có thân hình nhỏ tuổi nhắn, bụ bẫm, dễ dàng thương. Khuôn mặt bé nhỏ tròn trặn, nước da hồng hào, bụ sữa. Chân tay no tròn hằn rõ từng ngấn.

Tóc tơ black nhánh phủ kín trên đầu. Đôi mắt black láy mở to lớn như đôi hạt nhãn ít khi thấy chớp. Đôi má trắng hồng phúng phính, từng khi bé cười, hằn rõ song lúm đồng xu tiền và để lòi ra hàm răng mới nhú răng ba chiếc răng sữa trông ngộ nghĩnh lạ.

Nửa tháng nay, Tăng Hoà ton ton tập đi. Đôi chân nhỏ bé chập chững mỗi bước ngắn trông dáng tín đồ lắc lư, đầu chúi về trước của bé xíu mới thú vị làm sao. Tuy bị té ngã xuống hoài nhưng không lần nào nhỏ nhắn khóc. Bây giờ, trước mặt phần lớn người, bao gồm ai bảo: "Bé Hoà làm ông già đi" là bé đứng lên, lưng cúi lòm khòm tay vờ kháng gậy, cách nghiêng cách ngửa làm cho ca nhà mỉm cười rộ.

Miệng luôn luôn cười tươi, Tăng hoà cũng đang bi bô tập nói. Nhỏ xíu mới nói sõi được vài tiếng: bà, ba. Má, măm. Còn các tiếng khác giọng bé bỏng nói ngọng nghịu đến bi thiết cười. Các lần thấy ai trong nhà sửa soạn đi đâu là bé lên tiếng: "Ti, ti” đòi đi theo. Gồm điều gì không vừa lòng là nhỏ xíu lăn ra nằm vạ. Cả nhà của em thường xuyên tập nhỏ mình chào hỏi ông, bà, cô chú và bất cứ người lớn nào đến nhà chơi. Lần nào, bé nhỏ cũng ngoan ngoãn bó tay cúi đầu: “Dạ! Dạ!”. Rất nhiều lúc đó, được khen bé bỏng thích thú lắm. Nhưng thích thú nhứt đối với Tăng Hoà là được ẵm đi chơi. Khi ấy, hai con mắt sáng ra, bé nhảy lên sung sướng.

Tăng Hoà là nụ cười của cả nhà em. Trường đoản cú khi gồm bé, cả nhà em thư giãn hẳn lên. Trong công ty em, ai ai cũng cưng chiều bé xíu cũng mong bé nhỏ ăn no, ngủ ngon, giường lớn...

Bài tìm hiểu thêm 5:


Thằng Nhí hệt như con búp bê, cả nhà em người nào cũng cưng nó.

Mới vừa qua thôi nôi vài ba tuần vì thế nó còn siêu bụ sữa, nước domain authority trắng hồng. Tuỳ thuộc no tròn. Đầu chỉ lưa thưa một tờ tóc. Hai bé mắt long lanh đen như hai hột nhãn. Mỗi khi nó cười cợt để lộ cặp nướu màu hồng tươi cùng với vài dòng răng sữa new nhú cần trông đầy vẻ thơ ngây và rất dễ thương.


Chị hai em cứ hôn hít thằng Nhí luôn, bởi vì nó là đứa nam nhi đầu lòng của chị. Nó vừa bắt đầu tập đi. Cứ mỗi chiều gió mát, chị thường xuyên ẵm nó ra sân xong để đứng xuống đất. Chị lùi ra sau đó 1 khoảng, vỗ tay kêu: “Nhí, Nhí lại phía trên con”. Nó chập chững vài cha bước bươn tới vấp ngã chồm vào lòng chị. Chị dang nhị tay đón lấy bé và vuốt ve nựng nịu nó. Thấy mọi fan cười khen ngợi, thằng Nhí ngoài ra lấy có tác dụng thích thú, mồm toe toét kêu ba ba.

Em nhại lại chị Hai, ẵm nó để xuống khu đất rồi cũng lùi lại. Nó chi lo ngước nhìn xung quanh để trông mong được tán thưởng, đi chưa được mấy bước đã xẻ lăn cù, rồi khóc oà lên. Em lật đật đền đến nó một chiếc bánh lạt. Nó thò tay lấy và cười sáng ngời ngay, mặc dù nước đôi mắt hãy còn đang ướt đẫm. Thật và đúng là trẻ con. Khóc đó rồi cười đó.

quan sát thằng Nhí, em bỗng nhiên nghĩ: có lẽ rằng hồi nhỏ tuổi mình cũng thế. New biết công lao bố mẹ nuôi con từ thuở thơ ấu đến thời điểm khôn bự quả thiệt là lớn tát dường nào.

Bài tìm hiểu thêm 6:

Sau thôi nôi (tròn một tuổi) không bao lâu, cu chiến hạ đã lẫm chẫm tập đi. Đôi bàn chân nhỏ bé bé xinh xinh lọt thỏm vào đôi giầy vải mềm màu đỏ trông dễ thương lạ! Chị tía dắt con ra giữa đơn vị rồi buông tay, lùi xa một quãng và quan tâm động viên: “Thắng ơi! Ra với bà bầu nào!’’.

Cu win toét miệng cười, khoe mấy chiếc răng sữa trắng muốt. Nhì cánh tay béo phì giơ ra đằng trước. Đôi chân ngập kết thúc như sợ hãi ngã. Bất ngờ, bé bỏng bước thật nhanh, cái đầu chúi chúi. Những bước đi non nớt, loạng duỗi của bé bỏng khiến mọi tín đồ vây quanh phần nhiều xúc động. Cụ là bé đã đi được mọi bước thứ nhất rồi. Chị ba vui lắm! Ôm chặt con vào lòng, chị hôn lên làn tóc tơ loăn xoăn, bồng bềnh, hôn lên đôi má hồng hồng của bé rồi nựng nịu: “Con trai của mẹ tốt ghê cơ! chưa tập đi mà đã tập chạy rồi.

chừng như hiểu ý, cu win thích chí cười khanh khách rồi lại liên tiếp tập đi. Mười ngón tay nhỏ dại xíu bám chặt lấy thành giường đến khỏi ngã. ông bà ngoại và những dì, các cậu để ý dõi theo từng bước đi của đứa con cháu thân yêu.

Năm phút, mười phút trôi qua. Căn nhà nhỏ tuổi vang rộn giờ đồng hồ hò reo, cổ vũ. Em bật nhạc lên, cu thắng nhún nhảy, nhấp lên xuống lư theo điệu nhạc khiến cho mọi tín đồ cười nghiêng ngả.

mới hơn một tuổi nhưng mà cu win đã bập bẹ điện thoại tư vấn bà, hotline mẹ. Mỗi khi ngồi gọn trong tâm bà ngoại, bé nhỏ rất phù hợp bập bẹ học tập nói. Bà hỏi: “Cu Thắng gồm yêu bà không?”. Bé đáp : “Có". Bà hỏi tiếp: “Yêu bà ít tuyệt nhiều?”. Nhỏ nhắn đáp: “Nhiều”. Bà lại hỏi: “Yêu bà các hay ít?”. Bé bỏng hồn nhiên đáp: “ít”. Cứ thế, nhị bà cháu rủ rỉ với nhau. Lát sau, cu thắng áp phương diện vào ngực bà, thiu thiu. Bà vỗ nhè vơi vào lưng rồi chứa tiếng ru: À ơi! mẫu ngủ mày ngủ đến ngoan, bà bầu mày đi cấy đồng sâu không về...". Chỉ vài ba phút sau là cu cậu đã lơ mơ. Bà khe khẽ đặt bé nhỏ vào võng. Nhịp võng đong đưa đều đều cùng lời ru êm ái của bà đưa nhỏ nhắn vào giấc ngủ say nồng.

Cu chiến hạ khoẻ mạnh, hiếu động và rất dễ dàng nuôi. Từ ngày có bé, đơn vị em vui hơn vô cùng nhiều. Buổi tối tối, bố thế hệ quây quần, cùng mọi người trong nhà và nhân đồ dùng trung tâm khi nào cũng là cu Thắng. Chị tía thường bảo dẫu vất vả mấy đi nữa dẫu vậy cứ chú ý thấy bé nhỏ cười tươi như hoa nở là chị lại không còn mệt ngay. Em cũng yêu cu chiến thắng lắm! Thỉnh thoảng, em lại cho nhỏ xíu ngồi trên sống lưng rồi làm ngựa cho bé cưỡi. Nhì cậu con cháu chơi hoài không chán. Cu chiến hạ túm chặt lấy tóc em, mồm bập bẹ: “Nhong nhong”, vẻ đắc ý vô cùng!

Bạn đang tìm kiếm hầu như bài văn tả em bé dành riêng cho khối tiểu học? bạn muốn tham khảo biện pháp viết để sở hữu một bài xích văn hay hơn? Vậy thì hãy tham khảo ngay vị trí cao nhất những nội dung bài viết của học viên đạt được điểm cao nhé.

Mẫu bài xích Văn Tả Em nhỏ nhắn Tham Khảo

Sau đây là 15 nội dung bài viết tả em bé xíu rất hay. Dù các bạn tìm kiếm bài văn tả em bé bỏng chừng 4, 5 tuổi hay vẫn tuổi tập đi tập nói cũng đều phải sở hữu đủ. Hãy tham khảo thử xem bài nào là tương xứng nhất với bạn nhé.

Mẫu bài văn số 1

*

Mỗi họ đều yêu cầu trải qua những giai đoạn cứng cáp khác nhau và trong số những mốc đặc trưng nhất của con bạn là ở độ tuổi tập đi,tập nói. Và bé xíu Nam, em trai của em cũng đang trải qua giai đoạn quan trọng đặc biệt này.

Bé Nam trong năm này đã hơn nhì tuổi rồi. Bà mẹ đã khiến cho em kiểu dáng tóc trái đào rất dễ dàng thương. Em có hai con mắt bi ve lớn tròn lúc nào cũng mở to nhìn phần lớn vật một biện pháp hiếu kì. Cặp má đào phúng phính như hai chiếc bánh bao trắng trắng mềm mềm càng tăng vẻ dễ thương và đáng yêu cho em. Đôi môi em chúm chím lúc nào cũng bập bẹ tập nói. Tiếng nói cười bi bô vang mọi cả nhà, biến hóa liều thuốc ý thức cho mọi fan sau số đông giờ thao tác làm việc vất vả.

Em rất hấp dẫn cười và đặc biệt quan trọng hiếu kì với đa số thứ xung quanh. Chạm mặt cái gì lạ, vật gì vui em đều thích thú muốn ráng lấy mà lại chẳng sợ sản phẩm gì. Đôi bàn tay đầy đặn vươn ra như ý muốn nắm lấy tất cả mọi thứ. Đôi chân mới tập đi lẫm chẫm đi tới đi lui vào nhà. Nam tuy không đi vững tuy vậy em rất yêu thích mỗi đi được bước tiến trên sân. Cứ mỗi chiều tối đến, Nam đều đi loanh xung quanh trong sân mong chờ mọi bạn về. Vừa bước vào đến cổng, em vẫn thấy một cậu bé vừa mỉm cười vừa lon xon chạy đến mặt mình. Khi chạy đến mặt em, Nam tất cả vấp xẻ một lần.

Em lăn ra đất dường như rất đau nhưng lại ko khóc và thường xuyên đứng lên đi từng bước, từng bước chập chững nhào vào lòng em. Ôm cục bông trắng mượt trong tay, em cảm giác rất hạnh phúc. Khi nhận được cây kẹo chúc mừng cho sự nỗ lực của mình, Nam cười cợt khúc khích. Đôi mắt lớn tròn của em sáng che lánh, đôi môi chúm chím bập bẹ nói nhị từ “cảm ơn” sao mà đáng yêu đến vậy!

Em rất yêu thích Nam và ý muốn em rất có thể lớn thật cấp tốc để cùng em đùa đùa, chạy nhảy và đi đến đều nơi trên trái đất.

Mẫu bài xích văn số 2

*

Bé Hải Anh là nhỏ chị gái em đang tuổi tập nói tập đi bắt buộc rất đáng yêu và được các bạn cưng chiều. Ở nhà nhỏ nhắn thường được mọi tín đồ gọi bằng cái brand name rất ngộ “bé Cam”.

Bé Cam trong năm này được một tuổi rồi, bé nhỏ có hai con mắt đen nhánh và long lanh như nhì hạt nhãn. Mỗi lúc được đi chơi bé bỏng thường mặc phần đa bộ xống áo đẹp nhằm khoe phần đông người, mọi lần như thế trông bé như chú gấu bé xinh xắn. Dòng miệng xinh xinh lúc nào cũng cười tươi vui vẻ để lộ mấy mẫu răng sữa mới nhú. Khuôn mặt bé bỏng tròn xoe như chiếc bánh đúc, với những sợi tóc black lưa thưa trên dòng đầu tròn tròn.

Hai cánh tay nhỏ bé mũm mĩm, những bước đi lũn phụ thân lũn chũn trông rất đáng yêu. Bé nhỏ có một làn da trẻ khỏe và trắng hồng mịn màng, mẫu mũi nhỏ tuổi rất ngộ nghĩnh. Nhỏ nhắn đang tuổi tập nói nên mỗi một khi ai nói gì là bé xíu lại bắt trước y giống hệt như thế. Mỗi một khi tập đi nhỏ xíu lại dang nhị tay quý phái ngang để giữ thăng bằng, nhì chân duỗi ra cùng bước mỗi bước nhẹ nhàng cẩn thận.

Mỗi lần bị ngã nhỏ xíu lại chống tay xuống đất để đứng dậy, rồi lẫm chẫm bước tiếp. Đôi giầy của bé phát ra đều tiếng “chít, chít”nghe khôn cùng vui tai. Mỗi một khi nhìn thấy bà mẹ bê chén cháo ra, mắt bé bỏng lại sáng lên và luôn miệng nói “Măm! Măm...”. Bé bỏng ăn rất ngoan chỉ mười lăm phút là hết chén bát cháo. Vừa ăn bé xíu vừa coi ca nhạc, nhỏ nhắn vỗ tay theo từng nhịp của bài hát, trông bé xíu lúc đó rất đơn giản thương.

Từ ngày có nhỏ bé Cam mái ấm gia đình tôi vui hẳn lên. Cả nhà ai cũng yêu quý bé nhỏ và mong muốn rằng nhỏ nhắn sẽ ăn mau lẹ lớn, ngoan ngoãn nghe lời cha mẹ.

Mẫu bài văn số 3

*

Chiều nào tới trường về, em cũng sang công ty bà để đùa với cu Bin - cháu nhỏ dại của em.

Cu Bin mới được một tuổi, hiện vẫn đang bập bẹ tập đi, tập nói. Trông em vừa đáng yêu, lại ngoan ngoãn, yêu cầu cả nhà ai cũng yêu. Em ấy trông bé dại bé lắm. Khi vực dậy cũng chỉ cao khoảng tầm đầu gối của em mà thôi. Em được bố mẹ yêu thương, ông bà chăm lo chu đáo buộc phải bụ bẫm, kháu khỉnh lắm. Khuôn khía cạnh em tròn, hai chiếc má phúng phính. Đôi đôi mắt thì to tròn, black lay láy. Phần nhiều viên trân châu đen quý và hiếm chắc cũng thiết yếu đẹp và sáng ngời như mắt Bin. Bên trên đầu em mới có lưa thưa rất nhiều sợi tóc ngắn, nhưng trong cũng ra dáng lắm rồi. Xinh tuyệt nhất là hàm răng sữa của em ấy. Đó là vài dòng răng nhỏ tròn xinh xinh đẹp như hạt bắp. Thế mà em cũng nhai xuất sắc lắm rồi. Đôi lúc em còn cắn chị em đau cơ mà.

Tay, chân của Bin ngắn, bé dại nhưng cố kỉnh trên tay cũng chắc chắn phết. Nhìn ở cổ tay, cổ chân của em ấy là những chiếc ngấn rất yêu. Bà ngoại thương yêu, cài cho em mẫu kiềng bội nghĩa để đeo. Mỗi một khi em huơ tay huơ chân, chúng lại rung rinh theo. Em say đắm nhất là cố lấy tay Bin chạm vào má mình, rồi thơm lên má bé. Rất nhiều lúc ấy, bé nhỏ cười khanh khách, tít không còn cả mắt.

 

Vì còn bé, hàng ngày việc của Bị cũng chỉ là ăn, ngủ với chơi với mọi người. Nhưng mà dạo này, em ấy lại sở hữu thêm một vấn đề khác đặc trưng không kém, là tập đi cùng tập nói. Việc này cũng trở thành thú vui lớn của cả nhà. Chỉ cần Bin bập bẹ call được tiếng mẹ, tiếng anh, giờ đồng hồ cậu là anh chị cười vang. Với khi dẫn được bé đi một phần đường ngắn, là người nào cũng sung sướng, bế bổng Bin lên mà thơm mang thơm để.

Em thực sự thương mến Bin lắm. Quan sát Bin hằng ngày thêm khỏe mạnh mạnh, biết nói các từ hơn, đi vững vàng hơn mà em cảm xúc vui khoái lạc vô cùng. Em ao ước rằng, Bin đang hay ăn chóng lớn, để hoàn toàn có thể cùng em đi học, đi chơi thật là vui.

Mẫu bài văn số 4

*

Ở nhà đất của em, bao gồm một thiên thần nhỏ dại đang sống. Đó chính là cô em gái bé dại bé của em. Em ấy có tên là Quỳnh Nga, nhưng mà lúc ở trong nhà vẫn được mọi người yêu thương mà gọi là Bống.

Bống hiện ngay sát được nhì tuổi rồi. Chị em bảo đấy là tuổi tập đi, tập nói cho em ấy. Vậy nên, chiều làm sao em cũng về từ sớm để học bài xích và thuộc Bống tập nói, tập đi. Thấy em không đi bóng đá với bạn mà về nhanh chóng để đùa cùng em, ai ai cũng bảo em đã ra dáng vẻ anh trai lắm rồi.

Xem thêm: Viết Đoạn Văn Trong Bài Văn Miêu Tả Cây Cối Trang 52 Sgk Tiếng Việt 4 Tập 2

Không nên vì là anh trai của Bống, nhưng mà em khen đâu. Mà lại Bống thực sự là một trong những cô nhỏ nhắn siêu xứng đáng yêu. Em còn nhỏ, yêu cầu nằm trọn trong cái nôi xinh. Làn domain authority của em trắng hồng cùng mềm mại, thơm nực mùi sữa ngọt. Khuôn khía cạnh em tròn xoe, hai dòng mà phúng phính như hai chiếc bánh bao khiến em lúc nào có muốn cắn cho một cái. Đôi mắt của Bống to cùng tròn xoe, long lanh còn hơn cả viên ngọc quý trên loại vòng cổ của dì Ba. Bống bao gồm cái miệng nhỏ tuổi xinh với mấy loại răng sữa nhỏ tuổi xíu. Cơ hội nào em cũng mỉm cười khúc khích cùng bập bẹ tập nói theo những người. Thấy ai nói gì, em cũng tráng lệ lắng nghe, rồi bi bô trả lời. Tuy không rõ là Bống nói gì, nhưng mà em vẫn siêu thích ngồi nói chuyện kiểu bởi thế với em gái mình.

Chân cùng tay của Bống có những cái ngấn hồng rất dễ thương. Bởi vì còn nhỏ tuổi nên lực tay với chân của em vẫn còn yếu. Vì vậy, lúc em tập đi thường sẽ dễ bị ngã. Là một trong người anh trai, em luôn ở sau để bảo vệ cho em gái mình khi em tập đi. Với kinh nghiệm bao năm nghịch bóng, em phản xạ rất nhanh. Mỗi một khi Bống tập đi, em sẽ thua cuộc bé, và luôn kịp thời đỡ mang khi bé xíu chao đảo hay bổ về sau. Thế cho nên em được bố mẹ yên tâm, giao cho trách nhiệm tập đi mang lại Bống.

Từ khi có Bống, mái ấm gia đình em trở bắt buộc gắn bó và yêu yêu đương nhau hơn. Bố bớt phần lớn lần đi cafe, đi nhậu với các bạn bè. Người mẹ cũng bớt những hôm đi download sắm, quốc bộ phố. Em thì giảm những buổi đi bóng đá cùng chúng bạn. Mọi người đều dành nhiều thời hạn ở nhà, bên nhau chơi chơi và dạy Bống tập đi, tập nói. Ko khí hạnh phúc và ấm cúng ấy thiết yếu nhờ nhỏ nhắn Bống mang lại. Bống đích thực là thiên thần của mái ấm gia đình em rồi.

Mẫu bài văn số 5

*

Cuộc sống bao bọc ta vẫn trở đề nghị vui vẻ và đỡ bã hơn khi gồm có tiếng cười, giờ nói của các em bé dễ thương. Tôi cũng có một đứa em gái đang tuổi tập đi, tập nói, đó là người mà tôi yêu mến nhất trong gia đình.

Em gái tôi tên là Mỹ Tâm, vừa tròn một tuổi kể từ lúc sinh ra. Mỹ Tâm là 1 cô nhỏ xíu dễ thương và khá tinh nghịch. Con bé nhỏ có mái đầu tơ đen óng ả, mềm mượt, lúc nào cũng để xõa như công chúa. Mặc dù còn bé dại nhưng Mỹ Tâm cũng khá bụ bẫm, khuôn phương diện cô nhỏ bé tròn, phía hai bên má gồm ngấn phình ra cùng rất làn domain authority trắng hồng khiến ai nhìn bé nhỏ cũng ước ao cắn yêu thương một cái. Đôi mắt bé bỏng tròn, to đen láy, long lanh như hột nhãn, dòng mũi nhỏ, xinh, chiếc miệng đỏ hồng, mỗi lúc cười lại để lộ hàm răng chưa mọc hết, trông dễ thương vô cùng. Ngày ngày, Mỹ vai trung phong được cha mẹ cho tập nói, tập đi, mỗi lần như vậy, tôi lại được chứng kiến những khoảnh khắc dễ thương và đáng yêu của cô bé.

 

Khi tập đi, vì đôi chân chưa đứng vững, nên mỗi bước đi của Tâm đa số được bố mẹ đỡ, dìu dắt theo, rồi dần dần con bé nhỏ đã có thể tập tễnh bước tiến được một vài cách ngắn khiến anh chị em tôi vui lòng không thôi. Theo từng bước chân, dòng thân hình bụ bẫm, tròn tròn của con nhỏ nhắn lại bập bênh theo nhịp bước, trông giống hệt như con lật đật nhỏ dại đáng yêu, mồm thì mỉm cười toe toét như hãnh diện, tự hào. Cũng có thể có đôi khi nhỏ nhắn ngã sõng xoài trên mặt đất, mặc dù nhờ sự cổ vũ, khích lệ của các người xung quanh, này lại đứng lên và bước tiến tiếp. Con bé nhỏ luôn chịu khó tập đi, vậy phải đến bây giở nó đã rất có thể đi được một quãng dài mà lại không cần fan đỡ. Nhỏ nhắn Tâm của tôi thật giỏi!

Tập đi là một trong những chuyện cơ mà khi Mỹ chổ chính giữa tập nói, cô nhỏ xíu lại khiến cho tất cả gia đình tôi có những khoảnh khắc cười vui vẻ. Mấy ngày đầu, cô thanh nữ được bà bầu dạy nói các tiếng dễ dàng và đơn giản như “ba”, “mẹ”, “chị”,..Chao ôi, dòng giọng non choẹt đựng lên nghe mới dễ thương và đáng yêu làm sao! dần dần cô nhỏ xíu được dạy hồ hết câu nói dài hơn, rồi học tập lại tiếng nói của những người dân xung quanh, nói theo khiến mọi người có những trận cười cợt sảng khoái. Gia đình tôi đều rất vui mừng vì hiện thời bé đã nói theo một cách khác gần như sắp sõi được phần đa câu tiếp xúc cơ bạn dạng hàng ngày.

Được chứng kiến những khoảnh khắc đáng yêu và dễ thương của em gái tôi lúc tập nói, tập đi, tôi lại ghi nhớ đến bản thân mình ngày trước, cũng đã từng có số đông khoảng thời hạn non nớt và dễ thương đến vậy. Tôi hy vọng nhỏ xíu Mỹ trung tâm sẽ càng ngày càng đi vững và nói sõi để có thể cùng tôi truyện trò và đi dạo sau này.

Mẫu bài xích văn số 6

*

Trong cuộc sống của từng người, ai cũng sẽ đề nghị qua khoảng thời gian tập đi, tập nói từ khi hiện ra còn là một trong những đứa trẻ cho đến khi trưởng thành. Và cháu trai tôi cũng vậy, nó là 1 đứa nhỏ bé đang tuổi tập nói tập đi với phần đông khoảnh khắc đáng yêu vô cùng.

Cháu trai tôi thương hiệu thật là Gia Khánh, bé xíu đã được chín tháng kể từ lúc mới kính chào đời. Bé nhỏ có làn da trắng nõn, mềm mại, khuôn phương diện tròn với nhì má phúng phính, ngấn thịt. Thằng bé khá mập mạp nên nó gồm một thân hình đầy đặn, tròn tròn như trái bóng làm cho ai chú ý cũng chỉ muốn ôm ngay nhỏ bé vào lòng. Đây là khoảng thời gian mà bé được dần tiếp xúc với việc tập nói, tập đi nên mỗi lúc có thời gian rảnh, tôi lại qua đơn vị dì để thuộc thằng bé tập đi, nói với được chứng kiến những giây phút dễ thương và đáng yêu vô cùng.

Mỗi lần bé xíu tập đi, các bạn đều dõi theo từng bước đi bé. Những bước đi đầu tiên của cuộc sống được dìu dắt do người bà mẹ thân yêu. Bé tập tễnh cách đi, mỗi lần bước là cả body lại lon xon theo từng nhịp chân. Dần dần, nhỏ xíu đi mà không cần người đỡ nữa, cũng có những lần nhỏ nhắn ngã, hai con mắt to, tròn, đen láy lại ngấn nước, bé bỏng khóc òa lên do đau trông đáng thương vô cùng mà lại chú tôi bảo rằng, lúc ngã phải ghi nhận tự đứng lên mà không buộc phải ai giúp, chũm là thằng nhỏ bé sau kia nín khóc dần và tự mình vực lên trong sự động viên và cổ vũ của gia đình. Cho tới nay, bé nhỏ đã hoàn toàn có thể đi hơi vững xoàn và tràn trề tự tin, khuôn phương diện lúc nào thì cũng rạng oắt còn miệng thì cười cợt toe toét trông đáng yêu và dễ thương làm sao.

Để tập nói, này cũng là cả một quy trình với bé. Thằng bé thuở đầu bập bẹ mọi tiếng cơ bản rồi dần dần nói được rất nhiều câu lâu năm khiến các bạn tôi người nào cũng vui mừng. Đôi lúc nó nói không nên khiến anh chị lại được một phen mỉm cười đau bụng. Các lần tập nói, loại giọng non choẹt còn tương đối sữa lại vang lên lanh lảnh trong không gian, ngoài ra cu cậu lúc nào thì cũng phấn khích sau thời điểm biết nói được rất nhiều câu chữ đơn giản và dễ dàng nên ngày nào cũng nói liên hồi, hết nói chuyện với ông rồi nói chuyện với bà trông không khác gì ông nỗ lực non đáng yêu.

Em bé xíu đang tập nói tập đi mới thật đáng yêu và ngộ nghĩnh có tác dụng sao. Qua đó mới thấy, phần lớn câu nói trước tiên hay những bước chân đầu tiên luôn luôn là hầu như điều quý giá nhất, lộ diện cả một chặng đường tương lai sau này trong cuộc đời của từng người.

Mẫu bài xích văn số 7

*

Con của dì em sẽ trong tuổi tập đi chập chững, bập bẹ tập nói. Và một lần, dì cho bé tới ở trong nhà em trong một tuần. Trong một tuần cũng không ngắn cơ mà cũng không nhiều năm đó, em vẫn cùng nghịch cùng ngủ với bé xíu Bo. Đó là một em nhỏ nhắn vô cùng dễ thương và đáng yêu. Tuyệt nhất là trong độ tuổi tập đi tập nói thì trông nhỏ nhắn càng nhí nhảnh hơn lúc nào hết. Em vô cùng quý nhỏ nhắn Bo.

Năm nay, bé Bo ngay sát được 2 tuổi và bé xíu đang trong quá trình tập đi tập nói. Nhìn nhỏ xíu Bo đáng yêu lắm. Người nhỏ nhắn tròn tròn, nho nhỏ dại trong rất mong mỏi ôm vào lòng. Gương mặt bé bỏng bầu bĩnh như trái bầu vậy. Hai dòng má thì phúng phính như hai loại bánh bao vậy. Đã vậy còn hồng hồng, trông chỉ mong cắn thôi. Domain authority của bé nhỏ Bo trắng mịn luôn, sờ siêu mát và sướng. Chân với tay thì ngắn cũn cỡn tuy nhiên lúc nào cũng muốn quơ ra phía bên ngoài đòi hành động với em cơ. Hàm răng thì chưa mọc đủ trông mang đến mà hài. Nhưng bởi vì vậy lại làm cho bé xíu Bó đáng yêu và ngộ nghĩnh hơn lúc nào hết.

Đang trong tuổi ngứa ngáy khó chịu răng ngứa ngáy lợi vì chưng học nói nên bé bỏng rất mê say cắn. Cứ tất cả thứ gì bỏ vào mồm là chỉ ngồi một chỗ tỉ mẩn gặm mà thôi, bất kỳ đồ ăn hay là chăn gối gì. Thi thoảng đang ngồi chơi, theo sự phản xạ tự nhiên, Bo lại bật báo cáo gọi bà bầu “Me ... ẹ... ẹ ...” nghe mà đáng yêu muốn xỉu. Nhỏ nhắn đi còn chưa vững. Thỉnh thoảng đi được một dịp là lại lăn con quay ngã. Có những lúc ngã sống nền khu đất hơi cứng đề xuất bị nhức xíu, nhỏ bé Bo nằm lan ra mít ướt khóc nhè. Gắng là người lớn lại chạy ra đỡ dậy an ủi, vỗ về. Còn khi bửa nhẹ thì Bo từ bỏ đứng dậy xong chập chững đi tiếp. Các lúc trường đoản cú đi được một mình tới đích thì bé bỏng Bo cười thích chí, nhảy cười khanh khách hàng vang cả nhà. Tiếng cười cợt của nhỏ nhắn mới thật là đáng yêu và dễ thương biết chừng nào!

Bé Bo trong lứa tuổi tập đi tập nói new thật là dễ thương và đáng yêu làm sao! ngẫu nhiên ai trong số bọn họ đều gồm có ký ức tuổi thơ lưu niệm như vậy. Một tuổi thơ nhẹ nhàng tuy vậy lại đậm sau trong ký kết ức của mỗi bọn chúng ta.

Mẫu bài bác văn số 8

*

“"À ơi.... Con cò cơ mà đi ăn uống đêm... ", chính là tiếng ru nhỏ xíu Quang nhà em của bà mẹ mỗi trưa hè gió nồm nam thổi non rượi. Em trai em năm nay gần một tuổi, đã tuổi tập đi tập nói và rất đáng để yêu.

Quang tất cả dáng fan mũm mĩm, làn domain authority trắng như trứng kê bóc. Mọi khi bước đi, body bé nhỏ lắc lư, hai tay vung vẩy rất ngộ nghĩnh. Gương mặt tròn thai bĩnh, yêu nhất là hai chiếc má phính hồng, ai chú ý cũng chỉ hy vọng nựng. Mái tóc đen, xoăn với hơi thưa ôm siết lấy khuôn mặt. Vầng trán cao, khá nhô lên chú ý rất thông minh. Cặp mắt to, black láy như hạt nhãn núp dưới hàng lông nheo cong dài. Chỉ cần nhìn vào hai con mắt ấy, bao nhiêu mệt mỏi, âu sầu của em những tan thay đổi hết. Loại mũi nhỏ dại xinh luôn hồng hồng. Đôi môi đỏ chúm chím như cánh hoa hồng trong nắng và nóng sớm. Nhì hàng răng sữa white sáng, mới chỉ bao gồm vài loại nhú lên rất rất đáng yêu. Nhỏ bé rất thích hợp ca nhạc thiếu thốn nhi, đùa bóng...

Mỗi ngày đi học, em đều muốn sai thời hạn trôi qua thật nhanh để em được về nhà nghịch với bé. Bé xíu cũng khôn cùng quý em, chiều nào đến lớp về, em cũng thấy nhỏ bé đang đứng hóng em quanh đó cổng. Bà bầu nói :" Cu Quang cố định không chịu đựng ở vào nhà, cứ bắt ra đây chờ chị đấy". Mỗi lần nghe chị em nói vậy, em thấy khôn xiết vui. Em chạy cấp tốc vào nhà, chứa cặp sách rồi dẫn bé đi đùa một vòng, những khi bé nhỏ mệt vượt ngủ gục trên lưng lúc em cõng về nhà. Sau thời điểm học bài bác xong, em dành thời hạn để dạy nhỏ nhắn tập nói, tập đi. Những bước đi vẫn còn đấy chập chững, liêu xiêu chực vấp ngã nhưng nhờ sự động viên của những người bé bỏng lại vực lên đi tiếp.

Khi bé bỏng đi mang đến và sà vào lòng, em thấy vô cùng vui hoan hỉ và ấm áp. Em còn tiếp tục mở những chương trình ca nhạc em nhỏ cho nhỏ nhắn nghe. Khi âm thanh vang lên là bé xíu thích lắm, nhì tay vẫy rối rít, cười cợt tít mắt. Lắm thời gian mệt quá, bé xíu lại lộn ra thảm chơi rất ngoan, không buộc phải ai phải trông cả. Bé Quang tuy còn nhỏ dại nhưng ngoan và cảm xúc lắm. Em nhớ bao gồm lần em bị trượt chân ngã, trầy và xước một ít domain authority ở đầu gối. Bé xíu chạy đến bên em, dán đến em một cái băng, mặc dù dán lệch.

Lúc đó em thấy vào mắt nhỏ bé có sự lo lắng, thân mật rất hồn nhiên. Cũng nhờ ánh nhìn ấy, em không còn thấy đau nữa. Em nín khóc, bế nhỏ xíu lên luân phiên một vòng rồi cùng nhỏ bé đi chơi, buổi tối hôm ấy nhỏ xíu vẫn còn lo ngại cho em đề xuất không rủ em nghịch cùng nữa bởi vì sợ em đau. Sắp tới là sinh nhật tròn một tuổi của bé, em sẽ khuyến mãi ngay cho bé xíu chú gấu bông mà bé xíu thích trong chuyến đi hội chợ lần trước. Em một mực sẽ yêu thương quý, chơi với Quang nhiều hơn thế để ba người mẹ yên trọng điểm công tác. ước ao rằng quang mau khủng để cùng em chơi các trò nghịch vui hơn.

Em siêu yêu em trai của em. Từng khi nhỏ nhắn gọi :"Chị ơi" làm em rất hạnh phúc, chỉ hy vọng chạy cho tới thơm nhỏ xíu một cái. Thời hạn hãy trôi nhanh để Quang khủng lên, cùng em đi học mỗi ngày.

Mẫu bài văn số 9

*

Bé bé xíu bồng bông, nhị má hồng hồng..”. Đó là giờ hát ngọng nghịu của bé xíu Bống. Nhỏ xíu đang độ tuổi tập đi, tập nói… Bống là con cháu gái điện thoại tư vấn em bởi cô.

Bé Bống gồm thân hình nhỏ tuổi nhắn, béo bệu rất dễ dàng thương. Nhỏ nhắn thích mặc áo đầm. Bé có làn da trắng hồng, nõn nà, nhằm lộ phần lớn mạch máu bé dại li ti trên khuôn mặt. Nhìn bé, người nào cũng muốn ôm bé nhỏ vào lòng nhưng mà hôn lên song má phúng phính của em.

Đầu bé nhỏ Bống hơi nhỏ nhắn thả, nhỏ tuổi như trái dừa xiêm, tóc black và xoắn tròn. Đôi mắt to lớn đen, tròn như nhì hột nhãn. Mũi nhỏ xíu hơi cao và chiếc miệng chúm chím vô cùng đễ thương. Chân mày dài, mờ mờ cong, với đôi môi đỏ hồng như tất cả ai sứt son. Đôi cánh tay bé bỏng tròn tựa như ống chỉ đầy nguyên. Bàn tay, cẳng chân năm ngón mũm mĩm xinh xinh. Em thích cố kỉnh đôi bàn tay bé vồ vào má em lúc em bế Bống.

Bé đi không vững vậy mà bé xíu rất say mê chạy, đôi khi còn đòi chơi lò cò cùng với chị. Mỗi một khi mẹ đi chợ về, nhỏ xíu hay chạy ra đón, chân bước loạng choạng, băng xiên, nhị tay vỗ mừng, mỉm cười toét miệng call mẹ.

 

Bé Bống giỏi hát, chúng ta em mang đến chơi thuộc thường dạy bé nhỏ hát. Nhỏ nhắn hát đôi lần là ghi nhớ được ngay. Nhìn mẫu miệng duyên dáng hát ca, đôi bàn chân xinh xắn bước chưa vững, em thấy thương bé bỏng vô cũng, cứ ý muốn cắn vào cái miệng nhỏ xíu mỗi lần nhỏ bé ngồi lên xe gọi “i…o, i… o”.

Bống là thú vui của gia đình. Vắng ngắt bé 1 trong các buổi là em thấy bên vắng hẳn đi. Từng lần tới trường về, em chạy liền đi kiếm bé. Em mong bé xíu chóng béo để được dẫn nhỏ bé cùng đến trường.

Mẫu bài xích văn số 10

*

Bé na là nhỏ của dì Năm em, bé nhỏ vừa tròn mười nhị tháng. Khi em mang lại chơi, nhỏ xíu đang đứng trên cái nôi gỗ, giậm chân, nũng nịu giơ tay ra đòi bế. Em dang tay đón nhỏ nhắn vào lòng.

Hôm nay nhỏ nhắn được mặc một mẫu váy váy đầm ngắn màu xanh da trời da trời, trước ngực có kết ren trắng với thêu hoa cực kỳ xinh. Da nhỏ xíu trắng hồng, mịn màng. Đôi má thai bĩnh trông rất đơn giản thương. Em ưng ý hôn thật vơi vào chiếc má phúng phình ấy để bé nhỏ cười lên như nắc nẻ. Cập mắt bé bỏng lúc nào cũng mở to, tròn black lay láy như nhị hạt nhãn. Dòng miệng với đôi môi hồng tươi tắn luôn luôn nhoẻn cười đế lộ mấy chiếc răng sữa nhỏ xíu, trắng muốt trông dễ dàng yêu có tác dụng sao! quan sát xa, trông nhỏ bé như nhỏ búp bê biết khóc biết mỉm cười trong tủ kính của hiệu bán hàng chơi xung quanh phố.

Nhiều khi em lại thấy nhỏ nhắn giống chú hề lật đật không lúc nào im một chỗ. Tuyệt nhất là thời điểm tập lật, tập ngồi. Đến khi nhỏ xíu được hơn mười tháng, ban đầu bập bẹ tập nói, bé bỏng thường bắt chước các chị làm cho đủ những động tác, cứ chỉ, kể cả nói từng tiếng vô cùng ngộ nghĩnh dễ dàng yêu. Nhỏ xíu rất giỏi cười mà cũng lại xuất xắc khóc nhè! Chiều chiều em tuyệt bồng nhỏ bé đi chơi, tập cho bé đi từng bước chập chững. Không đi vững và lại thích đi nhanh buộc phải cứ bửa hoài. Bây giờ em đang tập cho bé xíu đi được năm bước rồi. Ngày nào tới trường về em cũng ghé chơi với bé bỏng một chút, khi em đi bé nhỏ khóc sướt mướt đòi theo, thương có tác dụng sao!

Em hết sức yêu bé, cố gắng dạy nhỏ nhắn nói, tập bé xíu đi mang đến vững, chơi đùa với bé bỏng để bé nhỏ không nhõng nhẽo với dì và mau chóng hiểu thêm nhiều điều khác nữa.

Mẫu bài văn số 11

*

"Ba mon biết lẫy, bảy tháng biết bò, chín tháng lò dò biết đi”. Bà em nói đúng bé bỏng Hương Giang – cháu gọi em bởi cô ruột – vừa chín tháng tuổi đã lẫm chẫm tập đi với bi bô tập nói. Hằng ngày, bé xíu mang lại cho cả nhà em những niềm vui ngộ nghĩnh.

Hương Giang trông bắt đầu thật là xinh xẻo. Bé bỏng có thân hình bé dại nhắn, bụ bẫm, dễ dàng thương. Khuôn mặt bé nhỏ tròn trặn, nước domain authority hồng hào, bụ sữa. Thuộc cấp no tròn hằn rõ từng ngấn.

Tóc tơ black nhánh phủ kín đáo trên đầu. Đôi mắt đen láy mở lớn như song hạt nhãn ít khi thấy chớp. Đôi má trắng hồng phúng phính, từng khi bé xíu cười, hằn rõ song lúm đồng xu tiền va đế lộ ra hàm răng bắt đầu nhú răng ba chiếc răng sữa trông ngộ nghĩnh lạ.

Nửa tháng nay, hương Giang lon xon tập đi. Đôi chân nhỏ bé chập chững từng bước ngắn Trông dáng fan lắc lư, đầu chúi về trước của nhỏ xíu mới thú vị làm cho sao. Tuy bị té ngã xuống hoài tuy vậy không lần nào bé bỏng khóc. Bây giờ, trước mặt số đông người, có ai bảo: “Bé Nhi làm ông già đi” là nhỏ nhắn đứng lên, lưng cúi lom khom tay vờ chống gậy, bước nghiêng cách ngửa làm các bạn cười rộ.

Miệng luôn luôn cười tươi, hương Giang đang dần bi bô tập nói. Bé bỏng mới nói sõi được vài tiếng: bà, ba, má, măm. Còn những tiếng không giống giọng nhỏ nhắn nói ngọng nghịu đến bi quan cười. Mỗi lần thấy ai trong bên sửa biên soạn đi đâu là bé bỏng lên tiếng: “Ti, ti” đòi đi theo. Có điều gì không hài lòng là nhỏ nhắn lăn ra ở vạ. Anh chị em của em thường tập nhỏ mình kính chào hỏi ông, bà, cô chú và bất cứ người khủng nào mang đến nhà chơi. Lần nào, bé xíu cũng ngoan ngoãn khoanh tay cúi đầu: “Dạ! Dạ!”. đều lúc đó, được khen nhỏ nhắn thích thú lắm. Nhưng yêu thích nhất so với Hương Giang là được ẵm đi chơi. Lúc ấy, hai con mắt sáng ra, nhỏ xíu nhảy lên sung sướng.

Hương Giang là thú vui của các bạn em. Trường đoản cú khi có bé, anh chị em em vui nhộn hẳn lên. Trong đơn vị em, người nào cũng cưng chiều bé cũng mong bé ăn no, ngủ ngon, giường lớn…

Mẫu bài xích văn số 12

*

Thằng Cu Tí giống hệt như con búp bê, các bạn em người nào cũng cưng nó.

Mới vừa qua thôi nôi vài tuần cho nên nó còn siêu bụ sữa, nước da trắng hồng. Thời điểm nào nó cũng mang trong mình 1 trái xây hình vuông trên cổ. Tay chân no tròn. Đầu lưa thưa một tấm tóc nhuyễn. Hai con mắt long lanh đen như hai hột nhãn. Mỗi lúc nó mỉm cười để lộ cặp nướu màu hồng tươi cùng với vài loại răng sữa bắt đầu nhú buộc phải trông đầy vẻ thơ ngây và rất dễ dàng thương.

Chị cha em cứ hôn hít thằng Cu Tí luôn, do nó là đứa con trai đầu lòng của chị. Nó vừa mới tập đi. Cứ mỗi chiều gió mát, chị thường xuyên ẵm nó ra sân xong để đứng xuống đất. Chị lùi ra sau một khoảng, vỗ tay kêu: “Cu Tí, Cu Tí lại đây con”. Nó chập chững vài cha bước vươn tới vấp ngã chồm vào lòng chị. Chị dang nhì tay đón lấy nhỏ và vuốt ve nựng nịu nó. Thấy mọi bạn cười khen ngợi, thằng Cu Tí hình như lấy làm thích thú, mồm toe toét kêu cha ba.

Em bắt chiếc chị Ba, ẵm nó để xuống đất rồi cũng lùi lại. Nó chỉ lo ngước nhìn bao phủ để trông chờ được tán thưởng, đi không được mấy cách đã bổ lăn cù, rồi khóc oà lên. Em lật đật đền đến nó một cái bánh lạt. Nó thò tay lấy với cười rực rỡ ngay, dù nước mắt hãy còn chưa khô đẫm. Thật và đúng là trẻ con. Khóc kia rồi mỉm cười đó.

Nhìn thằng Cu Tí, em hốt nhiên nghĩ: có lẽ hồi nhỏ tuổi mình cũng thế. Bắt đầu biết công lao cha mẹ nuôi con từ thuở thơ ấu đến cơ hội khôn mập quả thật là khổng lồ tát dường nào.”

Mẫu số 13

*

Trong mái ấm gia đình em gồm một người vợ công chúa nhỏ dại đáng yêu thương là bé nhỏ Mỹ Linh. Em đã làm được 24 mon tuổi.

Mỹ Linh thật béo phì nên trông bé bỏng như một chú gấu bông xinh xắn, dễ dàng thương. Tóc em là tóc tơ, lưa thưa giống như những ngọn cỏ non bắt đầu mọc bay trong gió. Khuôn mặt Mỹ Linh tròn trịa, thai bĩnh trông thật đáng yêu. Em có làn da mịn màng, hồng hào như một thiên thần nhỏ dễ thương. Cặp mắt tròn xoe, black láy dưới hàng lông mi cong cùng dài của Mỹ Linh ánh lên vẻ thông minh, cấp tốc nhẹn. Nó tương khắc sâu vào trọng điểm trí em thuận tiện như sự hồn nhiên, trong sáng của trẻ em thơ.

Cái mũi của nàng công chúa Mỹ Linh khá tẹt trông yêu ơi là yêu! Em có má thai lúm đồng tiền hồng hồng phính ra phía 2 bên như hai quả cà chua khiến ai đi qua cũng chỉ mong muốn bẹo mấy cái. Trên đôi môi đỏ thắm, chúm chím của Mỹ Linh xuất xắc rạng ngời nụ cười tươi tắn hệt như nụ hoa xinh vừa hé mở. Và mỗi khi nụ hoa ấy bung nở thì nhằm lộ năm cái răng trắng nõn của bé. Em có đôi bàn tay mũm mĩm hình búp măng cứ cầm chặt vào nhau, ngọ nguậy giống như những con sâu đo. Trên đôi bàn tay trắng trẻo ấy được người mẹ đeo cho loại lắc vòng bạc bẽo óng ánh rất đẹp. Ở nhà, miệng em bi bô xuyên ngày không dịp nào nghỉ.

Nàng công chúa nhỏ đáng yêu của em ko những đáng yêu mà còn vô cùng ngộ nghĩnh. Những lần không vừa ý điều gì giỏi bị trêu là Mỹ Linh lại giả vờ khóc, úp khía cạnh xuống gối rồi chờ mọi fan đi lại ngấc đầu lên, nom thật bi tráng cười! mỗi khi tập đi, mẹ và bà đề nghị đỡ sát bên nếu không nhỏ bé sẽ ngã. Mỹ Linh đi lẫm chẫm, vài cách rồi lại đòi bò. Đặc biệt, những lần ăn em lại trường đoản cú xúc cháo bằng thìa nhưng mà đang ăn thì cô bé tinh nghịch này lại vứt thìa và bò đi chơi chỗ khác.

Bé mỗi lần ăn lại nhai tóp tép trông thật ngộ! hồ hết lúc vì vậy Mỹ Linh lại dang rộng hai chân ra ôm chọn loại mâm. Em thường hay cho bé bỏng tập vẽ nhưng mọi khi vẽ cô bé xíu nghịch ngợm này lại vẽ ra phần nhiều nét nguếch ngoác trông rất bi đát cười. Số đông lúc như vậy, Mỹ Linh tưởng em chê xấu phải lại lăn ra nạp năng lượng vạ đòi mẹ. Thời gian ấy, mắt em húp lại thật xứng đáng yêu! bé bỏng rất thích hợp xem phim hoạt hình. Mỗi lần được xem lại reo hò sung sướng.

Em rất yêu quý Mỹ Linh – cô công chúa nhỏ đáng yêu thương luôn mang lại niềm vui cho ngôi nhà của em.

Mẫu bài xích văn số 14

*

Trong gia đình, bạn mà em thương mến nhất đó là Huyền - em gái của em. Ở nhà, mọi tín đồ gọi Huyền bằng một chiếc tên rất vui là Cún.

Gia đình em đã tổ chức triển khai sinh nhật một tuổi của Cún. Cún khôn cùng xinh vào bộ xống áo mà tía đã thiết lập mừng sinh nhật bé. Mặc dù hơi to nhưng Cún cao cùng khoẻ mạnh. Bé xíu có gương mật tròn, bầu bĩnh, trông ngộ nghĩnh và dễ thương. Làn da trắng trẻo cùng với đôi má phấn hồng khiến cho Cún càng dễ thương hơn. Đôi mắt bé long lanh, black láy như chứa đựng những giọt nước. Đôi đôi mắt ấy càng đẹp lên nhờ hàng mi cong vút.

Cún vẫn tập nói nên bé nhỏ rất phù hợp nói. Phần đa tiếng trước tiên mà bé xíu nói được “ba, má, ông, bà”. Mỗi một khi nói một từ làm sao đó, Cún thường xuyên nói liên tục từ kia như "ba. Ba, ba” xuất xắc “má, má, má” làm cả nhà người nào cũng thấy vui và bi ai cười. Tuy Cún bắt đầu nói phần đa từ đơn giản và dễ dàng nhưng những lần Cún nói được từ làm sao thì các bạn đều vỗ tay hoan hô. Còn em thì thấy rất hạnh phúc mỗi khi nghe Cún gọi: “Thành! Thành!”. Ở nhà, người nào cũng thích dạy dỗ Cún múa hát. Mặc dù nhỏ nhắn chỉ rất có thể “a.... A.... I... I...” với múa thì khua khoắng nhị tay trông rất bi thương cười.

Cún đang dần chập chững phần đông bước mũi nhọn tiên phong tiên. Thoạt đầu, nhỏ bé phải phụ thuộc vào tường hoặc ai đó nhằm tập đi. Dần dần, bé xíu bước từng bước một, chậm rì rì nhưng không thể phải bám vào đâu cả. Bà bầu em thường để Cún ở bí quyết chỗ mọi bạn ngồi khoảng chừng chục mét, Cún đi từ từ mang đến chỗ mẹ, rồi lại đến chỗ ba, cho chỗ em. Cún cố gắng đi mỗi bước một. Người bé xíu nghiêng mặt này, nghiêng mặt kia. Khi đến gần bên em, Cún ào thật nhanh vào lòng em như sợ em chạy mất. Cứ thế, nhỏ nhắn tập đi trong tình thương mến của gia đình. Cún ăn uống rất nhiều. Một bữa em hoàn toàn có thể ăn một bát. Em vô cùng thích ngắm Cún ngủ, bởi vì khi đó trông bé nhỏ rất xứng đáng yêu. Có những thời gian ngủ mơ, đôi môi bé nhỏ của Cún lại nở một nụ cười chúm chím. Chắc rằng trong niềm mơ ước của bé nhỏ luôn đầy niềm vui.

Em rất yêu mến Cún bởi bé xíu rất xinh và dễ thương. Mỗi khi tan học, em chỉ muốn về nhà ngay và để được nghe đều tiếng “Thành! Thành!” đáng yêu và dễ thương của bé.

Mẫu bài xích văn số 15

*

Mấy hôm nay, căn nhà nhỏ dại của gia đình em rộn ràng tiếng cười vì chưng dì Út về đùa bế theo cu Bin, đàn ông dì mới hơn một tuổi. Nhỏ nhắn đang tập đi, tập nói rất đáng để yêu.

Cu Bin new chỉ mười lăm mon tuổi, domain authority trắng hồng, bóng mịn như cánh hoa. Khuôn mặt nhỏ bé bầu bĩnh, hai con mắt đen lay láy mở to thật xứng đáng yêu. Đôi môi bé chúm chím như nụ hồng, mồm tươi tựa sứt son, trông thấy bé xíu là ao ước nựng ngay. Đầu cu Bin tròn trĩnh, vô cùng xinh với mái tóc tơ mượt mượt, hoe hoe đá quý nâu chứ không đen nhánh. Tay chân nhỏ bé bụ bẫm, white trẻo.

Bé mặc áo co dãn kẻ kẻ sọc xanh trắng và quần ngắn blue color dương có dây đeo, trông nhỏ xíu như một chú bộ đội thuỷ tí hon. Chú lính thuỷ này không đi trên tàu, chú đang lẫm chẫm tập đi và bi bô tập nói. Cu Bin không đi được nhiều. Bé nhỏ đi những nhất là dăm bước rồi ngồi trệt xuống đất hoặc xẻ ngay vào lòng mẹ, cười toe toét. Ấy cầm mà bé bỏng rất say mê tự bản thân đi, ko chịu cho những người lớn dắt tay. Bé vịn vào tay mẹ, đứng lên cho vững vàng rồi rụt tay lại, mong đi một mình.

Bé bước từng bước một một, đôi chân bụ sữa dẫm lên nền nhà, tay nhỏ bé vươn ra theo đà đi tới. Cầm đi được dăm bảy bước, nhỏ xíu ngồi xệp xuống sàn đơn vị gọi mẹ rất to: “Ma ma... Ma ma”. Bé xíu nói giờ đồng hồ “Ba” là rõ ràng nhất còn số đông từ không giống thì chưa được rõ ràng. Khi ao ước ăn, bé nhỏ nói: “Măm măm” nghe rất giản đơn thương. Bé nhỏ cũng biết đòi bế đi chơi trong vườn. Khi mong mỏi đi chơi, nhỏ xíu sà vào lòng em, một tay sờ mặt em, tay cơ đập nhè dịu vào vai em rồi nói: “Đi, đi, đi...”. Nhân đó, dì út ít dạy bé xíu nói tiếng “chị” nhưng bé xíu chỉ nói được giờ “xi” làm anh chị lăn ra cười.

Cu Bin ngủ ngày nhì giấc. Bé nhỏ ngủ dậy được bà mẹ cho bú rồi đùa một tí. Bé nhỏ chơi thời gian lắc, búp bê lật đật. đùa chán, bé nhỏ tụt xuống đất rồi vịn mép chóng đi tới. Để nhỏ nhắn tự đi, em mang lại trước mặt nhỏ bé cách xe pháo một tí rồi vỗ tay gọi, nhỏ bé thả tay vịn giường bước nhanh tía bước rồi sà vào tay em. Em vỗ tay hoan hô bé rồi bế bé, hôn thật kêu lên má. Nhỏ bé thích chí cười cợt nắc nẻ rất dễ thương.

Dì út thường cho bé xíu ăn cháo nấu ăn với thịt cùng rau củ. Cu Bin thấy chén cháo ngay tức thì vỗ tay: “măm” làm anh chị cười rộ lên. Em cực kỳ yêu cu Bin, say đắm nựng bé. C